Tóm tắt & Review sách Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại – Trang Xtd

0
246
Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại

Tóm tắt & Review sách Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại – Trang Xtd

1. Giới thiệu tác giả

Trang Xtd là tác giả trẻ, khá mới nhưng đã có những đóng góp nhất định trong sự nghiệp văn học. Cô được biết đến không chỉ như một nhà văn mà còn là cô sinh viên ưu tú với thành tích xuất sắc tại các trường danh tiếng. Cũng như bao bạn trẻ khác, từng nhận những cú vấp ngã đầu đời rồi bước tiếp bỏ mặc những định kiến xung quanh, cô gái trẻ 9x đã mang đến cho chúng ta một cái nhìn mới lạ, đa chiều mà hết sức sâu sắc về cuộc sống, tình yêu, hạnh phúc.

Cô cũng có những chia sẻ hết sức thú vị rằng so với độ tuổi hình hài của mình, nhiều khi trái tim đi lạc đến tận 40. Đó là những lời bộc bạch chân thành của Trang Xtd, một cô gái trẻ với trái tim đa cảm và suy nghĩ vô cùng sâu sắc. Chính vì thế mà trước khi “chạm ngõ” với nghiệp văn chương, đã không ít lần cô bị cư dân mạng ném đá khi dám bày tỏ những suy nghĩ “ngược dòng” trên mạng xã hội.

2. Giới thiệu tác phẩm

“Bố mẹ không hỏi các con đi học vui không, chỉ hỏi điểm cao không.

Bố mẹ không hỏi đi làm vui không, mệt không, chỉ hỏi lương cao không, công ty to không.

Kết hôn không hỏi có yêu nhau không, mà hỏi có hợp năm tuổi không, chúc mừng sale-off tuổi xuân thành công.

Ly dị không ai hỏi sao không sống cùng nhau nữa, chỉ hỏi định nhìn mặt mẹ cha xóm giềng thế nào.

Đâu phải đến lúc đi làm bạn mới sợ thứ Hai, bạn sợ thứ Hai từ lúc đi học cơ mà.

Hóa ra chúng ta vẫn là những đứa trẻ đi dưới sân trường, chỉ vì tiếng trống mà chạy đua náo loạn trong sợ hãi. Tiếng trống tuổi 25, tiếng trống tuổi 30, chưa gióng lên mà đã vội vã lao đi rồi.”

Trang Xtd đã mở đầu cuốn sách Tuổi 20 Tôi Đã Sống Như Một Bông Hoa Dại bằng những lời tâm sự như thế. Cuốn sách là những câu chuyện nhỏ về trải nghiệm sống, về gia đình, bạn bè qua những góc nhìn rất riêng của một cô gái “có hình hài của tuổi hai mươi hai, trái tim của tuổi mười sáu và đôi khi suy nghĩ lạc đến tận tuổi bốn mươi.”

3. Tóm tắt nội dung sách Tuổi 20 Tôi Đã Sống Như Một Bông Hoa Dại

Hai mươi tuổi thì nghĩ gì? Tuổi 20, cái tuổi mà chỉ cần nghe nói thôi, người ta đã nghĩ ngay đến tuổi trẻ. Hai mươi là tuổi biết buồn. Biết buồn thì mới biết vui, còn cảm xúc tức là còn sống. Người lớn nghĩ quá nhiều và đôi khi không còn cảm thấy gì nữa. Tuổi 20 đem đến cho con người ta nhiều bài học đáng quý.

Hai mươi – tôi đã sống như một bông hoa dại: tự nhiên, nguyên thủy, cứng đầu.

Chuẩn mực xã hội – Những cái khuôn vô hình

Ở cuốn sách, người đọc dường như đều bắt gặp chính hình ảnh của mình ở trong đó. Ta thực sự đã biết chính xác đam mê của mình là gì chưa hay chỉ là đi theo lời người khác nói, coi đó mới là điều tốt nhất mà không dám dũng cảm đi ngược lại? Ta phải chăng vẫn mãi chỉ là một đứa trẻ ở lớp học trường đời: Học cách yêu, cách ghét, cách cảm nhận,… Cuốn sách cũng là những điều mà chúng ta chưa bao giờ dám nói thành lời.

Người đời thật lạ! Chẳng ai thực sự quan tâm chúng ta đang suy nghĩ hay cảm nhận như thế nào cả, kể cả những người thân thiết nhất bên cạnh ta. Chỉ cần có người bảo việc bạn làm là chưa tốt, đừng đi ngược lại với những điều đã có sẵn hay đi ngược lại với những định kiến là bạn sẵn sàng chùn bước và dừng lại.

Bạn ám ảnh về việc người đời nói, ám ảnh với những điều được cho là lớn lao và tốt đẹp ấy, không dám vượt qua. Phải chăng là từ thưở thơ ấu, bạn đã bị ràng buộc bởi những khuôn khổ, bị rập khuôn một cách “không thương tiếc”?

Ngày nhỏ, bạn luôn phải làm một đứa con ngoan. Khi học phải luôn cố gắng sao cho giỏi nhất lớp để bố mẹ tự hào, thầy cô tự hào và để cái tôi của bạn kiêu hãnh. Còn khi đi làm, bạn phải cố gắng được làm việc trong một công ty “ngon”, lương nghìn đô một tháng thì mới có thể hãnh diện với bạn bè, họ hàng.

Nhưng thực sự, những điều đó đã bao giờ khiến cho chúng ta cảm thấy hạnh phúc chưa? Con ngoan, trò giỏi, đi làm lương cao,… đó chính là những cái khuôn ép bạn phải thực hiện ttheo. Những điều ấy từ khi nào còn được coi là “chuẩn mực xã hội”. Nếu bạn đi ngược lại, bạn sẽ cười, bị chê trách. Và cái tôi của bạn không chịu nổi được điều ấy, bạn lại đi theo khuôn khổ!

Bạn không vĩ đại như bạn tưởng đâu!

Chắc hẳn bạn đã từng nghe qua câu: “ Bạn vĩ đại hơn bạn tưởng!” hay “Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ”. Đó là những câu self-help kinh điển khiến bạn “ảo tưởng” về sức mạnh ở bản thân. Bạn ép buộc bản thân mình phải có mơ ước, đã thế còn phải ước mơ sao cho thật lớn, thật vĩ đại trong khi vẫn đang nằm trên giường, tay cầm chiếc smartphone và lướt facebook. Bạn có cảm thấy điều đó nực cười không?

Thiết nghĩ, chúng ta phải nên nhận ra điều này càng sớm càng tốt để có thể vực bản thân dậy, bước ra khỏi những áp lực mang vỏ bọc quá đẹp đẽ và lớn lao! Chúng ta đã được thế hệ đi trước và cả những người cùng trang lứa dạy hay nói rằng: “Cuộc sống thực chất là một cuộc chiến sinh tồn”. Ta tin vào điều đó. Bạn luôn cố gắng mình phải là số một, cố gắng đạp đổ người khác để leo lên vị trí này. Và cái tư tưởng “Bạn hãy là số một đó rất nặng tình đấu tranh”.

Trường học đã tạo ra bảng xếp hạng để phân chia các cấp bậc thứ nhất, thứ hai,… cho học sinh, khiến nó tin rằng “đấu tranh sinh tồn” là có thật, đó mới là thước đo giá trị của bản thân. Nhưng nếu như vậy, học sinh cá biệt hay không thông minh trong học tập cho lắm có khác gì bỏ đi?

Và bạn có đang thực sự sống với đam mê? Nhắc đến đam mê, hẳn bạn sẽ nghĩ đây là một điều to tát và bạn bị mặc định rằng Phải có đam mê thì bạn mới thành công được. Tuổi 20s, bạn bị ám ảnh bởi những bài báo về “con nhà người ta”, mới ngoài 20 đã thành công, lương tháng đáng mơ ước. Bạn cảm thấy mình thật vô dụng và nhiều khi chỉ muốn ném cái gọi là “đam mê” của mình đó vào sọt rác cho rồi. Nhưng có một điều thú vị là: “Chúng ta cứ đi từ từ, cứ học về cuộc sống, cũng không có nghĩa là chúng ta đã bỏ lỡ một phần đời không theo đuổi ước mơ.”

Tuổi 20 – Yêu là một từ cần rất nhiều tư cách

Tình yêu là thứ người ta nói đến nhiều nhất nhưng hình như cũng là thứ người ta đói khát nhất, chẳng hiểu gì về nó nhất. Nói cụm từ “biết yêu” cũng dễ gây khó hiểu như “biết ăn” , vì ai cũng nghĩ ăn là hoạt động bản năng, có ai là không biết! Chỉ có thích hay không thích ăn thứ gì đó, chứ làm gì có chuyện không biết ăn! Người ta cũng nghĩ như vậy với từ “yêu” – ai chẳng biết yêu, trái tim tự biết làm điều đó. Nhưng thực tình thì chẳng phải vậy. Nếu có điều gì cần phải học cấp thiết và học trong cả cuộc đời thì đó chính là học yêu. Chẳng ai là không cần tình yêu cả.

Tình yêu là thế, cần rất nhiều sức mạnh. Yêu thương không đi liền với yếu đuối. Nói đúng ra thì yêu thương thuộc về kẻ mạnh ấy chứ! Yêu cũng là điều khó khăn. Bạn có vượt qua cái tôi của mình để tha thứ không? Bạn có vượt qua nỗi đau để nói lời cảm ơn với người mình từng yêu hay không? Hay mỗi người bỏ đi là một lần thù hận?

Khi chúng ta nói lời yêu và không biết điều mình nhận lại có phải lời từ chối không, khi cha mẹ dành nhiều năm tháng đời mình để hi sinh vì con dù không biết lớn lên chúng có trân trọng điều đó không, kể cả khi hai người quyết định sẽ chung sống, chính họ cũng không thể dám chắc ngày nào họ sẽ rời bỏ tình yêu hoặc ngày nào tình yêu rời bỏ họ. Yêu luôn là quyết định can đảm.

Người tử tế hay phũ phàng, yêu là yêu, không yêu là không yêu, chứ không phải kiểu ăn không hết gọi cho oai, yêu không hết tán cho vui! Khi bạn nghĩ lời từ chối của ai đó quá nhẫn tâm, hãy nghĩ rằng ít ra họ đang rất tử tế, không muốn để bạn hy vọng rồi lại thất vọng. Mọi thứ không gì là mãi mãi cả. Chuyện buồn nào rồi cũng sẽ qua, nên đừng buồn quá. Chuyện vui sẽ qua, nên đừng vui quá.

Hết lòng với hiện tại là đủ. Tình yêu cũng vậy. Buồn hay vui đều có ý nghĩa riêng của nó. Sau tất cả, chúng ta hãy học theo cách của Trang Xtd, cùng nói lời cảm ơn với những người đã đi qua cuộc đời mình: “Cảm ơn cậu vì đã thích mình!”. Cuộc đời này chật vật lắm mới thấy thích một người, chỉ riêng cảm tình đó thôi, dù chỉ là những câu chuyện viết dở, cũng đáng để cảm ơn rồi.

Tuổi 20 – hãy sống là chính mình

Thích một người là như thế nào? Người ta vẫn thường nói: Khi bạn tìm thấy chính mình, bạn sẽ tìm thấy nửa kia. Vậy đấy, “chính mình” không phải một sự thật mặc định mà qua thời gian, ta sẽ chỉnh sửa và thêm định nghĩa mới vào hai chữ “chính mình” ấy. Như vậy, cái thời điểm tìm thấy chính mình có vẻ không hẳn là một cột mốc thời gian xác định. Nếu nó là một cột mốc rõ ràng, nghĩa là những người ta yêu trước cột mốc thời gian đó đều là sai lầm hay sao? Mỗi giai đoạn ta yêu những người khác nhau, sai và đúng là tương đối, nhiều khi nghĩ mình rạch ròi logic quá là tự dùng dao đâm mình thôi.

Tôi cho mình quyền được là người bình thường, không hoàn hảo, quyền được khác biệt và sai lầm. Tôi đang nhớ đến câu nói này: một bông hoa không cạnh tranh với bông hoa khác, nó chỉ đơn giản là bung nở thôi. Có lẽ tôi phải học bài học từ các loài hoa đến cả đời người mất.

4. Đánh giá sách Tuổi 20 Tôi Đã Sống Như Một Bông Hoa Dại

Lật từng trang giấy, ta như bị chìm đắm vào những áng văn, bất giác nhớ về tuổi thơ với bao kỉ niệm như vừa mới hôm qua. Khó có thể nào phủ nhận được ngòi bút nhẹ nhàng, tinh tế mà sắc sảo của Trang Xtd nhưng cũng không khó để thấy được nét gì đó rất “ngông” trong từng câu chữ – chất “ngông” của tuổi trẻ. Vả lại, đâu đó trong Tuổi 20 Tôi Đã Sống Như Một Bông Hoa Dại, có những đoạn văn khá mơ hồ như mắt ai vừa ngủ dậy sau một đêm dài, phải chăng, đó chính là những điều man mác khó diễn tả thành lời ở tuổi hoa niên?

Cảm ơn Trang Xtd, “những ngày hai mươi” cô viết cho chính mình, cho những “khoảng trời bỏ lại”, cũng là viết cho biết bao bạn trẻ. Hi vọng tất cả chúng ta những ai đã, đang và sẽ hai mươi sẽ bước đi thật kiên cường bằng chính đôi chân và trái tim trẻ nhiệt huyết của mình. Trên chặng đường đó, Tuổi Hai Mươi Tôi Đã Sống Như Một Bông Hoa Dại sẽ mãi là người bạn đồng hành không bao giờ bỏ rơi chúng ta ở lại:

“Nhiều năm sau loay hoay

Gom những thứ viết, vẽ, vui chơi thành một tập

Lúc ấy già lập cập…”

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại

Tóm tắt & Review sách Tuổi 20 tôi đã sống như một bông hoa dại – Trang Xtd

Cungdocsach.vn

Cảm nghĩ của bạn
Click to rate this post!
[Total: 3 Average: 5]
Bài trướcTóm tắt & Review sách Mặc kệ nó, làm tới đi! – Richard Branson
Bài tiếp theoTóm tắt & Review sách Sống xanh rồi mới sống nhanh – Mình là Hũ

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây