Tóm tắt & Review sách Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền – Mộc Nhi

0
1425
Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền

Tóm tắt & Review sách Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền – Mộc Nhi

1. Giới thiệu tác giả

Tác giả của cuốn sách là Mộc Nhi. Hiện tại, thông tin về tác giả chưa có nhiều.

2. Giới thiệu tác phẩm

Giữa cuộc sống bộn bề những lo toan đâu phải lúc nào con người ta cũng cảm thấy hạnh phúc và nở nụ cười thật tươi. Đôi lúc bản thân sẽ mang một tâm trạng không tốt, cảm thấy buồn vì công việc, tình yêu hay gia đình. Trong những phút yếu lòng ấy chúng ta sẽ cần một ai đó ở bên để san sẻ hay chỉ muốn khóc thật to một mình. Một số người sẽ chọn cách giãi bày lên mạng xã hội, một phần vì muốn nói lên tâm trạng tồi tệ của mình một phần để nhận được sự hỏi han từ ai đó.

“Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền” sẽ giúp bạn trong những trường hợp như thế này. Chúng sẽ thay lời bạn muốn nói và tiếp thêm động lực để giúp bạn vượt lên chính mình.

3. Tóm tắt nội dung sách Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền

Sau đây, hãy cùng mình trải nghiệm những câu chuyện nhỏ của tác giả nhé!

“Sự tử tế nào cũng có giới hạn của nó, anh không cần thì để em nhận lại.”

Ngày mà cô từ bỏ anh, từ bỏ đoạn tình cảm suốt mấy năm bên nhau, cô chỉ nói với anh đúng một câu: “Không sợ không yêu, chỉ sợ yêu mà chỉ có một người cố gắng”.

Ngày còn bên nhau, lúc nào cô cũng lẽo đẽo theo anh, lúc nào cũng hỏi anh đang làm gì, lúc nào cũng muốn xen vào những câu chuyện của anh, không phải vì muốn cướp đi sự riêng tư của anh, mà chỉ là vì yêu quá nên tò mò, yêu quá nên thái quá, yêu quá nên cái gì liên quan đến người ta cũng muốn biết. Và hơn hết là vì cô từng trải qua những chuyện đau thương nên luôn ở trong trạng thái bất an lo lắng, sợ chỉ cần sơ hở một chút là đánh mất người mình yêu.

Nhưng dần dà, những sự quan tâm đó khiến anh cảm thấy mệt mỏi và phiền phức, lúc nào cũng có cảm giác cô chính là cái đuôi mà anh muốn cắt bỏ. Anh cần sự tự do, anh cần không gian, cần cuộc sống riêng.

Một lần anh quát: “Em giống như mẹ anh vậy, em quản thúc vừa thôi”. Lúc đó, anh nhìn thấy trong mắt cô hình ảnh anh hoàn toàn đổ sập. Nước mắt lưng tròng, cô chỉ lặng im.

Kể từ hôm ấy, dù cho anh có đi đến tận khuya hay say bí tỉ, thậm chí có ngủ cùng ai, cô cũng chẳng còn bận tâm nữa. Những việc khó khăn gặp phải, cô cũng tự mình tìm cách giải quyết, tự mình vượt qua, không còn mè nheo nhõng nhẽo với anh như trước nữa, không còn hay khóc lóc với anh để mong được anh dỗ dành an ủi. Mọi thứ từ đó cũng tĩnh lặng đi.

Có lẽ anh hiểu, đến lúc cô phải rời đi rồi, bởi trong đoạn tình cảm này chỉ có một mình cô cố gắng, chỉ có một mình cô sợ mất anh, chỉ có một mình cô hy vọng về tương lai của hai đứa. Còn anh, luôn mong được riêng tư, luôn mong được thoải mái.

Giờ thì… đúng ý anh rồi, anh được tự do, còn cô được nghỉ ngơi sau bao nhiêu năm gồng mình trân trọng một mối tình chẳng có kết quả.”

“Con gái mạnh mẽ có gì sai?”

Sau một ngày dài, em rũ bỏ tất thảy những mệt nhoài ngoài kia, trở về nhà, xóa đi lớp trang điểm dày cộm, tẩy đi lớp son đỏ, vứt đôi cao gót nằm chỏng chơ, gục mặt ở góc tường, và khóc…

Ở bên ngoài xã hội, em cố tỏ vẻ mạnh mẽ bao nhiêu, về đến nhà em lại yếu đuối bấy nhiêu. Ban ngày cố nở nụ cười tươi bao nhiêu, đêm về lại khóc nhiều bấy nhiêu. Càng lớn dường như người ta càng sống không thật với cảm xúc của mình nữa, có thể cười tươi khi trong lòng là một đống đổ nát, có thể luôn miệng nói không sao, có thể cắn chặt răng chịu đựng những điều mà bản thân tưởng rằng sẽ không thể. Có thể giả vờ mạnh mẽ kiên cường, dù biết rằng sau đó sẽ là cảnh tượng tự mình ôm ngực trái mà nấc lên từng hồi.

Càng lớn con người ta càng thích che giấu, ai cũng có những bí mật riêng, ai cũng tự tạo vỏ bọc cho mình, ai cũng có một thế giới nhỏ bé mà người ngoài không thể bước vào được, trong thế giới ấy có thể thoải mái khóc cười đúng với cảm xúc thật của mình.

Người ta nói con gái đừng quá mạnh mẽ, bởi vì mạnh mẽ sẽ không ai muốn chở che, sẽ không ai muốn làm chỗ dựa cho mình. Nhưng nếu không mạnh mẽ sẽ bị cuộc đời này giáng cho vài bạt tai, nếu không mạnh mẽ thì biết phải làm sao đây? Phải tỏ ra đáng thương để người khác thương hại? Phải cầu xin ai đó đừng rời khỏi cuộc đời mình? Hay phải khóc lóc để có ai đó đến ủi an?”

“Đơn phương”

Nếu như ai đó hỏi tôi rằng “Điều gì đau khổ nhất trên đời này?”, câu trả lời của tôi sẽ là yêu đơn phương. Yêu một người mà chẳng biết khi nào nhận lại được sự hồi đáp, hoặc khi nào thì bản thân sẽ kiệt sức mà từ bỏ.

Yêu một người mà biết rõ kết quả là không có tư cách đòi hỏi được quan tâm, được chiều chuộng, được ghen tuông một cách đường hoàng.

Yêu một người mà chỉ có thể dùng dằng sau dõi theo người đó, vui cũng chỉ có thể mỉm cười một mình, buồn cũng chỉ có thể tự dỗ dành bản thân đừng khóc nữa. Yêu một người mà chỉ có thể âm thầm nuôi hy vọng một ngày nào đó người ta sẽ nhận ra và trao cho mình yêu thương mà mình mong đợi

Đơn phương chính là không thể bắt ép người ta ta hiểu cho cảm xúc của mình, là không thể buộc người ta phải hồi đáp lại mình, là một mình yêu, một mình hy vọng, cũng có thể một mình mình kết thúc.”

“Em thương anh”

Em thương anh, bởi anh biết và hiểu em đã trải qua những gì trong quá khứ, đã khổ sở như thế nào suốt ngần ấy tháng năm.

Em thương anh, bởi anh dành tất cả chân thành mình có để cảm hóa con người bướng bỉnh là em, dành hết những gì tốt đẹp nhất để bù đắp cho những thương tổn mà em từng phải gánh chịu.

Em thương anh, bởi dù có bao nhiêu vất vả, bao nhiêu khó khăn, anh cũng luôn nắm chặt tay em, cùng em vượt qua, chứ không để em lại một mình như người ta đã từng làm như vậy.

Em thương anh, bởi sau bao nhiêu chuyện, anh vẫn cho em sự ấm áp và dịu dàng nhất, chưa từng trách mắng dù em sai, em mắc lỗi.

Em thương anh, bởi anh cũng thương em nhiều như vậy, yêu chiều em như một cô con gái nhỏ, ôm em vào lòng để chở che.”

4. Đánh giá nội dung sách Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền

Một cuốn sách với những dòng tâm sự trầm buồn, chạm đến nơi cảm xúc mà con người cố che giấu đi, xoay quanh những câu chuyện xảy ra thường xuyên với thời đại bây giờ, kể về vài chuyện tình tan vỡ sau khi biết yêu sâu đậm ai đó, học được cách quên người không đáng nhớ, biết được tình yêu không phải màu hồng, công việc cũng sẽ có lúc không thuận lợi và nhớ rằng thì ra chính mình cũng quan trọng không kém.

Bởi cuộc sống này “Dù cho em có khóc lóc hay đau khổ, ngày mai mặt trời vẫn sẽ lên cao, nắng vẫn sẽ lung linh như vậy, và hoàng hôn vẫn sẽ lặn vào chiều tà. Dù có thế nào đi chăng nữa thì trái đất cũng sẽ không vì em đang đau khổ mà ngừng quay, sếp của em sẽ không vì em khóc sưng mắt cả đêm qua mà cho em nghỉ phép, công việc cũng sẽ không vì em đang nhọc lòng mà tự hoàn thành thật nhanh.”

Biết vậy nên bạn hãy vì chính mình mà tươi tắn lên một chút, mà xinh đẹp mỉm cười. Vì chính mình mà tốt đẹp hơn ngày hôm qua, mà có được những điều bạn mong đợi. Đừng khóc nhiều cho những chuyện đã cũ, đừng tiếc nuối nhiều cho những thứ đã qua, đừng khổ sở ôm khư khư những thứ đáng lẽ nên buông bỏ.

Dành tặng bạn cuốn sách này như một lời cổ vũ mong bạn vượt qua cuộc sống đầy khó khăn này! Hy vọng gấp lại cuốn sách này, bạn sẽ dễ dàng đứng dậy bước tiếp khi vấp ngã, dũng cảm gạt đi nước mắt và tìm lại nụ cười.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền

Tóm tắt & Review sách Cuộc đời ngắn lắm đừng ôm muộn phiền – Mộc Nhi

Cungdocsach.vn

Cảm nghĩ của bạn
Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Bài trướcTóm tắt & Review sách Miệng nói có lòng bảo không – Hiệp Thị, Thịt Kho
Bài tiếp theoTóm tắt & Review tiểu thuyết Colorful – Eto Mori

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây