Tóm tắt & Review Nếu Gặp Người Ấy Cho Tôi Gửi Lời Chào – Ichikawa Takuji

0
463
Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào

Tóm tắt & Review Nếu Gặp Người Ấy Cho Tôi Gửi Lời Chào – Ichikawa Takuji

1. Giới thiệu tác giả

Ichikawa Takuji sinh ngày vào tháng 10 năm 1962 tại Tokyo. Từ ngày nhỏ, ông đã mơ ước trở thành một nhà văn nhưng quá trình khôn lớn lại đẩy đưa Takuji dấn thân vào lĩnh vực kinh tế.

Ông để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả với các tác phẩm Em sẽ đến cùng cơn mưa, Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào cùng văn phong nhẹ nhàng mà sâu lắng, man mác buồn nhưng không nhuốm màu bi lụy, ẩn bên trong là những suy ngẫm và thông điệp sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.

Chia ly, gian truân và những đau buồn hòa quyện cùng yếu tố huyền ảo là một đặc trưng thường thấy trong các tác phẩm của Ichikawa Takuji.

2. Giới thiệu tác phẩm

Sự chậm rãi, cô độc, tự ti, khát khao kiếm tìm tình yêu để bồi lấp những khoảng trống trong tầm hồn, hy vọng và chờ đợi điều mình mong muốn sẽ đến, đó là tất cả những điều mà người đọc cảm nhận về văn học hiện đại Nhật Bản. Nếu bạn yêu thích những cảm xúc trên, hãy tìm đến các tác phẩm của Takuji Ichikawa. Một trong số đó là cuốn sách “Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào”.

3. Tóm tắt nội dung tác phẩm Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào 

Nếu gặp người ấy, cho tôi gửi lời chào kể về nhân vật chính Toyama Satoshi, từ bé đến lớn chỉ là một chàng trai rụt rè, khép kín, không giỏi giao tiếp xã hội và còn thiếu tinh tế trong chuyện tình cảm. Cuộc sống hiện tại của anh trôi qua nhàn nhạt với cửa hàng thuỷ sinh nhỏ, gần 30 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, phải đăng kí vào chương trình môi giới hôn nhân và gặp gỡ Misaki.

Theo ý muốn của cô bạn gái mới quen này, Satoshi từ từ bộc bạch về quá khứ của mình, đó là khoảng thời gian đáng nhớ với hai người bạn cũ 15 năm về trước.

Ngày đó, Satoshi liên tiếp phải chuyển nhà vì tính chất công việc của bố. Hoàn cảnh ấy khiến cậu chẳng thiết tha gì đến việc kết bạn hay làm quen với môi trường mới, cậu bé luôn trong tâm thế một lúc nào đó mình sẽ lại rời đi.

Lần này cậu chuyển đến nơi ở mới, những tưởng cậu bé vẫn sẽ luôn đóng kín cõi lòng như vậy cho đến khi tiếp tục chuyển đi nơi khác nhưng tại nơi đây, Satoshi đã gặp Yuuji và Karin, những người bạn thân thiết mà đến suốt đời cậu không thể nào quên.

Nội dung của cuốn sách tập chung chủ yếu về cuộc sống của ba người bạn thân Karin – một cô bé xinh xắn, đầy năng lượng nhưng lại mang trong mình một căn bệnh quái ác; Satoshi – một cậu bé đơn giản, khó gần và lại thích thủy sinh, có thể dùng hàng giờ chỉ để ngắm những con rãnh, những vũng nước và cây cỏ thủy sinh; và cuối cùng Yuuji – cậu trai mắt cận, ngoại hình có chút nhỏ bé, ít nói nhưng lại có khả năng hội họa tuyệt vời dù chỉ thích vẽ tranh về rác.

Ba đứa trẻ được gọi là lập dị gắn kết với nhau như từ những năm tháng thời trẻ con mười ba, mười bốn tuổi, chia sẻ những kỷ niệm vui buồn của cái tuổi hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng cho tới khi cả ba buộc phải xa rời do những hoàn cảnh khác nhau. Dù chỉ là thời gian ngắn ngủi nhưng họ đã trở nên thân thiết, tạo nên một thứ tình bạn không thể xóa nhòa theo thời gian. Họ như là “chất xúc tác” để tạo nên một “phản ứng hóa học” trong cuộc đời nhau, gắn kết với nhau theo định mệnh.

Ngày qua ngày, họ cứ thế càng thêm gắn bó thân thiết cho đến một thời khắc nọ Satoshi phải chuyển đi vì lệnh thuyên chuyển công tác của bố.

Vào thời khắc tàu sắp khởi hành, Karin đã trao Satoshi một nụ hôn nhẹ nhàng và non nớt, rồi tàu chuyển bánh, mối tình đầu mới chớm nỏ và tình bạn gắn bó keo sơn cứ thế chia xa và lạc mất nhau nơi cuộc đời trăm ngã.

Sau nhiều năm xa cách, Satoshi giờ đây đã là ông chủ cửa hàng bán thủy sinh gặp lại Karin nhưng không nhận ra cô, vì cậu chưa từng nghĩ Karin lúc trưởng thành sẽ trông như thế nào. Ký ức của cậu về hai người bạn luôn dừng lại ở những năm mười ba, mười bốn tuổi ấy.

Vượt qua những bỡ ngỡ và ngờ vực ban đầu, cuối cùng Satoshi đã nhận ra Karin và hai người dần nảy sinh tình cảm với nhau. Những kí ức thơ ấu dần được gợi lại giữa Satoshi, Karin và người bạn Yuuji.

Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào không chỉ là một câu chuyện tình cảm của những con người trẻ tuổi mà đó còn là cuộc sống kinh dị của những thú nuôi trung thành nhất với con người. Điển hình là sự kiên cường trong cuộc sống của nhân vật chú chó Trash và sau này là chú chó Trash đệ nhị, ám ảnh đến phát khóc cho những con tim yếu mềm.

Trong khi đó ở một nơi không xa Nhật Bản là bao, người Việt và người Trung Quốc vẫn có những thú vui như ăn thịt chó giải đen. Có lẽ cũng một phần tác giả muốn gửi gắm một cách nhẹ nhàng nhất, hãy yêu thương động vật, như cái cách mà hàng loạt thông điệp được gửi đi trên trái đất này mỗi phút mỗi giây. Còn vấn đề có cảm nhận được thông điệp ấy hay không, lại là quyền của mỗi người

Truyện còn kể về một ông bố vĩ đại 80 tuổi vẫn có nhiệt huyết của tuổi 17, chạy 400m thi đua còn nhanh hơn cả con trai, trò chuyện như những người bạn, chết trên đường đua theo cách hài lòng và mãn nguyện, khiến đứa con duy nhất tự hào. Mơ ước có một ông bố bà mẹ hiểu rõ và động viên bản thân, những ước mơ rất giản dị, không phải ai cũng có.

Cũng có kiểu bà mẹ, nhẫn tâm rời bỏ gia đình, đứa con nhỏ xinh để đi theo tiếng gọi của hạnh phúc. Lần trở về cuối cùng, nhẫn tâm lừa gạt nốt cậu con trai một số tiền khổng lồ và ra đi không hồi âm, mất tích. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.

Bộ ba bạn thân thường là hình mẫu rất quen thuộc trong văn học Nhật. Từ manga nổi tiếng Naruto, tới Rừng Nauy, và bây giờ trong cuốn sách này, lại thêm một bộ ba như thế. 3 kẻ lập dị, đã gặp nhau và bền chặt, chưa kể cùng với chú chó Trash, thành một team khá là buồn cười. Một họa sĩ nửa mùa, vẽ tranh đến kiệt sức, kiểu thiên tài lập dị. Một cậu nhóc chuyển trường liên tục đến nỗi không có nổi một người bạn, nhút nhát đến đáng thương, học hành bình thường, sống một cuộc sống bình thường (sau này vẫn vậy). Một cô bé với cuộc sống dị đến kinh ngạc, ở cái tuổi 13, và bí ẩn, bí ẩn đến phút cuối cùng của câu chuyện. Ngẫm lại, cuộc sống quanh ta, đôi khi cũng có những bộ ba như thế. Đáng tiếc là khi xa nhau rồi, họ gần như rất khó có thể gặp lại

Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào, ừ thì có thể gặp lại thật đấy, nhưng hoàn toàn chỉ là trong mơ thôi, hiện thực khác nhiều rồi. Chắc có lẽ đây chỉ là một trong những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm. Hy vọng, đó là thứ mà ai cũng cần nuôi dưỡng. “Chờ đợi, vẫn là quyền của tớ. Cứ để tớ được thích cậu!”

4. Cảm nhận và đánh giá tác phẩm Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào

Thẳng thắn mà nói, “Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào” là cuốn sách chỉ dành cho những người yêu văn học, yêu cái nhẹ nhàng, sâu lắng và hàm ý mà tác giả cố tình gửi gắm. Hoàn toàn để giải trí, phù hợp để tặng cho cô bạn hay cậu bạn là đối tượng bạn đang ngó đến. Sự thuần khiết về tình bạn trong trẻo, tình yêu bình dị, tình cảm gia đình sẽ là món quà tuyệt vời cho những ai có khả năng cảm thụ văn học. Với những ai cùng tần số cảm xúc, sẽ rất vui khi đọc được những cuốn sách như thế này.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào

Tóm tắt & Review Nếu Gặp Người Ấy Cho Tôi Gửi Lời Chào – Ichikawa Takuji

Cungdocsach.vn

Cảm nghĩ của bạn
Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Bài trướcTóm tắt & Review tiểu thuyết Ngàn hạc giấy của Sadako – Sasaki Masahiro
Bài tiếp theoTóm tắt & Review tiểu thuyết Cuộc đời của Pi (Life of Pi) – Yann Martel

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây