Tóm tắt & Review sách Một chỗ ở quầy bar – Trịnh Nam Trân

0
250
Một chỗ ở quầy bar

Tóm tắt & Review sách Một chỗ ở quầy bar – Trịnh Nam Trân

1. Giới thiệu tác giả

Trịnh Nam Trân là một nữ tác giả trẻ 9x thành danh trên mạng xã hội với những bài thơ tình vừa dịu dàng vừa mãnh liệt. Trịnh Nam Trân chưa bao giờ nhận mình làm một nhà thơ, cô chỉ nói mình chơi đùa và thử sức.

Nhưng đọc những tác phẩm của cô, người ta sẽ phải tự thừa nhận rằng câu từ lại mang chất thơ đẹp đẽ. Một số những tác phẩm nổi bật của Trịnh Nam Trân: “Em đang giấu gì vậy? Cho tôi xem được không?”, “Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi” hay “Sao em buồn đến thế”.

2. Giới thiệu tác phẩm

Một chỗ ở quầy bar là một cuốn sách của Trịnh Nam Trân chứa đựng những mẩu chuyện tình đậm nét hiện thực và đơn giản đến ngỡ ngàng. Cuốn sách vẽ ra những thời điểm trong cuộc đời bạn, những năm tháng tuổi trẻ yêu và quên đi người từng yêu.

3. Tóm tắt nội dung sách Một chỗ ở quầy bar

Tôi nói gì về tình yêu với em

Em nói với tôi về con người

Mạnh lên vì điều gì

Cũng sẽ chết đi vì điều ấy

Như: làm nên nhân loại là đầy rẫy

Loài đơn bào cấy – ghép lên chúng ta

Chúng vừa bạn thân nhưng cũng là

Kẻ thù hiểm nguy giết ta bằng bạo bệnh

Lãnh thổ dựng lên bằng chinh chiến

Cũng sẽ suy tàn từ một lẽ chiến chinh

Cách mạng khoa học tự hào tạo văn minh

Biết đâu tự mình (cũng sẽ) đào nấm mộ

Những kẻ tội đồ cũng từng xây

Lý tưởng vút bay trước ngày chúng sụp đổ

 

Em nói với tôi tất cả đều có chỗ

Cũng sẽ quy về kết cục thật giống nhau

Tôi hỏi thế còn tình yêu sẽ ra sao?

Em trách tôi sao không nghe điều em nói!

 

Và tôi có lẽ, rồi sẽ hiểu

Về cách em nói về tình yêu

Rằng khi ta yêu, yêu một điều gì đó

Ta đã có chỗ, chết vì điều ta yêu.

 

Có điều

 

Tôi không chắc

Tôi có bằng lòng cùng em không

Về cách em nói về tình yêu

Không như một người đang yêu nói về chúng

 

Rằng khi ta yêu, yêu một điều gì đó

Ta sẽ tìm chỗ, chỗ đó phải chôn ta.

Em ơi và đó mới chính là

Tình yêu mà tôi đang muốn nói.

 

Hai kẻ cô đơn, gặp nhau nơi quán rượu

Trong tiếng nhạc nền đang rung lên

Giọng hát danh ca sao rên vang đến thế

Hãy cứ để cho thanh âm vang não nề

Át đi tiếng em gọi nhầm một ai thế.

Hãy thở mạnh nữa đi, những say mê tiếp nối

Đừng nói gì nữa, hãy cứ chìm thật sâu

Để tâm trí anh một giây ngừng nghĩ ngợi

Để quên cô độc, chúng đến từ nơi đâu

Ánh đèn quán rượu, cháy đi! Cháy thật lâu

Chất cồn trong ly, ai đó cho tôi, thêm được chứ.

Đốt cháy tim gan, cháy lòa hai đồng tử

Để mắt cũng mờ như tâm trí vốn từ lâu

Hãy đến với nhau, hôm nay, hôm nay thôi cũng đủ

Phô diễn cho anh, vũ điệu em tự hào

Hãy cho em nếm, ngọt ngào trào trong anh

 

Hãy làm thật nhanh.

Trước khi

Trời kịp tỉnh

Trước khi chúng mình

Đầu hàng buổi bình minh

Để lại quay về

Nơi ta là vốn dĩ

Đến với em đi!

Làm ơn! Ghì anh chặt!

Trước lúc ta phải, quên mất mặt của nhau

Trước lúc vết thương nhức đau đầy nhắc nhở

Đến với em nào

Anh đã bước vào!

Ôi!

Chúng mình,

Cô độc, đến thế sao!

 

Uống cho những gã tình si thật giống nhau

Bờ vai em buông dài theo tiếng nhạc

Cơ thể đang thoái thác những vòng tay

Cơn say đầu tiên của đêm đang vẫy gọi

Nồng nàn tranh giành ở lại giữa làn môi

 

Ánh đèn đang soi đôi tay chênh vênh ấy

Giơ lên không trung mong cho ai nắm lấy

Cơn say thứ hai trong ngày đang âm ỉ

Từng giọt ngọt – đắng trong mắt gã tình si

Em uống thật say tháng năm dài lạc lối

Em uống bồi hồi, những nông nổi phiêu lưu

Cơn say thứ ba, thứ tư, và vĩnh cửu

Tình yêu rệu rã nằm chờ ở thiên thu

Uống mừng những gã tình si thật giống nhau

Cho những đoạn đầu, và sau không hồi kết

Cho làn khói thuốc cột chặt ta ở bên

Cho những tự do đắm say trong thoáng chốc

Cho những chất độc, cô độc, ngày hôm nay

Cho những cơn say, và ta, ngày ta say

Cho những hôm nay, ngày mai còn đang ngủ

Cho cả kẻ thù, người lạ lẫn tình si

Cho những cho đi và, không gì – ta nhận lại

 

Bài hát em yêu đang trình diễn tự hào

Ngâm nga em ngã vào nơi sẵn vực sâu

Những gã tình si, trông họ thật giống nhau

Nhưng có sao đâu, khi cơn say đang lại đến

Tiếng nhạc thì cứ rên rỉ rồi vang lên.

 

Hình xăm

Để tôi kể cho em nghe về một hình xăm đặc biệt của tôi. Tôi có kha khá hình xăm, tầm sáu, bảy cái rải đều trong các năm từ lúc tôi hai mươi tuổi đến bây giờ. Và hình xăm mà tôi muốn kể với em là hình xăm thứ hai, dòng chữ “Love is enough”.

Hồi ấy, tôi thích nhất Born To Die của Lana Del Rey (thật ra tới giờ vẫn thế). Từ ca từ đến giai điệu của ca khúc ấy đối với tôi mới chính là “Lana” nhất, là những gì nguyên bản và thật sự là cô nhất. Tôi yêu Lana và nhạc của Lana cũng từ bài hát ấy. Dù ca khúc đầu tiên của Lana tôi nghe là Dark Paradise, hoặc nhiều người yêu thích Lana từ Blue Jeans, nhưng với tôi Born To Die mới là ca khúc định mệnh, là thứ đã gắn liền tôi với sự nữ tính, cái u sầu, lãng đãng rất bi lụy của Lana.

Thế nhưng, yêu nhau lắm thì cắn nhau đau.

Có mối tình nào mà không xảy ra xung đột hay trái quan điểm đâu! Tôi và Born To Die cũng thế.

Trong ca khúc, Lana đã hát, “Sometimes love is not enough and the road gets tough. I don’t know why?”

Vào cái thời tuổi trẻ ấy, câu hát ấy khiến tôi cảm thấy không vui. Tôi không đồng ý. Tôi phản đối. Và rồi tôi đã phản kháng bằng cách đi làm cái hình xăm này. Có lẽ sự phản kháng dữ dội nhất là sự khẳng định tuyệt đối với chính bản thân. Một lúc nào đó em sẽ đến cái giai ở đoạn ấy, tin tôi đi!

Sự phản kháng ấy còn ồn ào hơn mọi lời nói và có sức nặng hơn cả những tiếng kêu gào nửa mùa. Sự phản kháng tôi mang theo suốt khoảng thời gian tuổi trẻ được đánh dấu bằng hình xăm này đây, vì lúc ấy tôi còn quá trẻ, mọi thứ đều đẹp đẽ và đầy triển vọng. Tôi đã cho rằng mình đang chiến đấu vì một điều vĩ đại đúng đắn.

Sau này, điều vĩ đại ấy vẫn đúng đắn, nhưng cách tôi từng chiến đấu và phản kháng đã chẳng còn tuyệt đối nữa, theo thời gian tôi nhận ra chẳng có gì là tuyệt đối cả, dù là tôi hay Lana. Tình yêu lại càng không thể đem ra gắn vào những câu nói mang tính tuyệt đối. Có lẽ, cả tôi và Lana khi ấy đều còn quá trẻ. Điều ấy vừa an ủi vừa đau đớn một cách âm ỉ. Giờ đây nghe lại Born To Die, sự phản kháng đã trôi vào miền quên lãng, cái duy nhất còn sót lại là ký ức về nó.

Có khi, như thế thôi là đã đủ. “Đủ” theo mọi tầng nghĩa của nó. Vì tình yêu chỉ đơn thuần là tình yêu. Không có tình yêu đủ hay không đủ, chỉ có tình yêu vẫn luôn tồn tại, theo nhiều cách, nhiều “dung lượng” khác nhau và chúng ta sẽ luôn yêu dù cho thế gian này có sụp đổ. Thế nên, em thương mến của tôi, đừng bao giờ mất lòng tin vào tình yêu. Dù đối với em, tình yêu “enough” hay “not enough” cũng chẳng còn quan trọng nữa, quan trọng là hãy luôn để tình yêu được sống trong em, được đi cùng em, tình yêu là một phần của em. Vì đó sẽ là khởi đầu cho tất cả những cảm giác “đủ” mà em sẽ có được sau này.

4. Đánh giá sách Một chỗ ở quầy bar

Một chỗ ở quầy bar, những dòng thơ da diết đánh dấu sự quay trở lại của nàng thơ Trịnh Nam Trân vào một ngày đông lạnh. Trân đưa bạn lạc vào một “quầy bar”, nơi cô nhẹ nhàng “mời bạn một ly vang tình” để một lần được say mèm trong men hơi yêu thương.

Cuốn sách mang nặng tâm tư của tác giả về một đoạn tình dang dở, khi cả hai trái tim nhiệt thành đốt cháy nhau bằng tình yêu. Những vần thơ của Trân vẫn lãng mạn, nữ tính như con người cô đã từng, song trong đó bạn thấy vương lại một gam màu trầm buồn sâu lắng hơn.

Tình yêu qua những trang sách của Nam Trân luôn thật đẹp, thật quyến rũ nhưng cũng rất con người. Lặng lẽ quan sát dòng cảm xúc trong “Ở một quầy bar”, bạn nhận ra nỗi buồn, sự chia ly mang một dư vị ngọt ngào đến lạ, để rồi sau bao nhiêu trăn trở được và mất, bạn vẫn tiến về phía trước, tìm kiếm tình yêu với bao chấp niệm hạnh phúc chỉ mình bạn tỏ tường.

Điều đặc biệt được Trịnh Nam Trân gửi tặng ở phần cuối cuốn sách là cả một chương tản văn tâm tình dành riêng cho những độc giả trẻ tuổi của cô và là sự vỗ về dành cho chính cô – một người đã đi qua tuổi trẻ. Bạn sẽ thấy ở đó cả một tuổi trẻ với sự nhiệt huyết sục sôi, là những tháng ngày không sợ hãi, sống với hoài bão cháy bỏng và cả tình yêu nữa. Để khi khép lại các trang sách, bạn hiểu rõ tình yêu là những điều tuyệt vời, đồng thời cũng lấy đi của bạn muôn vàn thứ quý giá. Nhưng mong bạn sẵn sàng đón nhận tất cả mọi tổn thương, để trưởng thành và mỉm cười với tất cả những gì bạn từng có, từng mất đi!

Hãy cho mình một lần được tự do đắm chìm trong men say tình yêu, bạn nhé!

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Một chỗ ở quầy bar

Tóm tắt & Review sách Một chỗ ở quầy bar – Trịnh Nam Trân

Cungdocsach.vn

Cảm nghĩ của bạn
Click to rate this post!
[Total: 3 Average: 5]
Bài trướcTóm tắt & Review Đừng khóc ở Sài Gòn – Xuân Thảo
Bài tiếp theoTóm tắt & Review sách Kỳ tích là tên gọi khác của nỗ lực – 23thang12 Trinh Nguyễn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây