Tóm tắt & Review sách Là đánh mất hay chưa từng có – Gari Nguyễn Thị Yến Phượng

0
73
Là đánh mất hay chưa từng có

Tóm tắt & Review sách Là đánh mất hay chưa từng có – Gari Nguyễn Thị Yến Phượng

1. Giới thiệu tác giả

Gari tên thật là Nguyễn Thị Yến Phượng, cô sinh năm 1995. Gari bắt đầu sự nghiệp viết lách từ năm 15 tuổi. Hiện tại Gari đang điều hành một công ty do chính cô sáng lập. Với giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng những tác phẩm của cô khi được xuất bản đều được sự đón nhiệt nồng nhiệt từ các bạn trẻ.

2. Giới thiệu tác phẩm

Cuốn sách viết cho những mối tình chưa bao giờ tròn vẹn: Là những cuộc tình chưa thành hình, những vết xước chưa lành, những tổn thương không ngờ, những thất vọng không báo trước. Là những vụn vỡ cô đơn chẳng ai hay, những nỗi buồn không thể gọi tên, những cảm xúc đâu dễ chạm tới.

3. Tóm tắt nội dung sách Là đánh mất hay chưa từng có

Năm mười lăm tuổi, tôi có mối tình đầu.

Là một chàng trai trắng trẻo với nụ cười tỏa nắng dễ thương. Một người rất biết cách quan tâm và chăm sóc người khác. Một người thường xuyên hỏi han những lúc tôi buồn, luôn cười tươi rói và chúc mừng những khi tôi đạt thành tích tốt trong học tập. Một người luôn ở bên tôi những khi tôi cần. Một người rất quý tôi, nhưng không hề yêu tôi.

Mối tình đơn phương ấy, dù không có bắt đầu chính thức nhưng vẫn kết thúc thực sự. Khoảng thời gian đơn phương người ấy có lẽ là thời điểm đẹp nhất trong cuộc sống của tôi. Không toan tính, không âu lo, không phiền muộn. Khi ấy, tâm hồn tôi vẹn nguyên như một tờ giấy trắng, không hề vương những bụi mờ của cuộc sống bon chen.

Sau này lớn lên, tôi vẫn thường xuyên nhớ về những kỷ niệm đẹp thuở còn cắp sách tới trường ấy. Những lúc ngập lụt trong công việc, những lúc cô đơn dịp nghỉ lễ, chúng là “liều thuốc” duy nhất có thể cứu tôi thoát khỏi sự tuyệt vọng. Sở dĩ tôi luôn nhớ về quá khứ là vì tôi muốn tự nhắc nhở bản thân rằng đó là những ký ức có thật, không hề hư ảo, không phải do tôi tự tưởng tượng, và vì ít ra một người nào đó có thể cũng đang có suy nghĩ giống tôi. Tôi mong một ngày nào đó mình có thể sắp lại những ký ức ấy gọn gàng và tinh tươm nhất có thể, để sau này khi gặp lại nhau, ít ra cả hai đều có thể mỉm cười.

Thế nhưng, thời gian không ngừng chảy trôi, khi ngày càng có nhiều trải nghiệm và trở nên thực tế hơn, tôi mới nhận ra những hồi ức đẹp ấy dường như chỉ có mình tôi cất giữ và nhớ về, chỉ mình tôi vẫn đơn phương như năm năm trước.

Hóa ra, tất cả những gì tôi nghĩ mình từng mất đi… là những gì mà tôi chưa bao giờ có được.

Nếu ngôn từ đã quá thừa rồi, thì hãy cứ im lặng

Có một đợt tôi cãi nhau với người yêu hoài. Không ít đêm nằm tủi thân khóc ướt gối, thắc mắc tại sao càng cố gắng bộc bạch tâm tư của mình, thì cả hai lại càng không hiểu nhau. Chỉ vài lời nhắn nhủ, góp ý giản đơn cũng đủ dẫn đến một cuộc cãi vã. Những tin nhắn đôi co dài đủ năm, sáu trang, những cuộc điện thoại triền miên hàng tiếng vẫn không thể đưa trái tim hai người về cùng một nhịp đập.

Đến một ngày tôi chợt nhận ra, chẳng phải vì tôi và người ấy tâm hồn không đồng điệu, mà bởi vì tình yêu muốn bộc bạch phải cần dùng đến trái tim. Cảm xúc xuất phát từ trái tim, còn ngôn từ tạo ra bởi lý trí. Chúng ta cần những khoảng trống không lời, những khoảnh khắc thinh lặng không nói, để trái tim làm công việc của mình, để lý trí được nghỉ ngơi thay vì căng ra nghĩ ngợi.

Thực ra, chuyện yêu đương nào rồi cũng sẽ có những lúc như vậy cả. Nếu giờ đây có ai cũng rơi vào những đoạn đứt gãy đó, hỏi tôi rằng cần nói điều chi, thì tôi sẽ bảo bạn hãy đừng nói thêm một câu nào cả. Nếu ngôn từ đã quá thừa rồi, thì hãy cứ im lặng. Tự cảm xúc tình yêu sẽ chỉ bảo ta đến bên nhau như thế nào, như những gì vẹn nguyên nhất của ngày đầu mới yêu. Nơi những lời tự tình không xuất phát từ lý trí, mà khởi đầu bằng trái tim…

Tại sao nên yêu một người trưởng thành?

Yêu một người trưởng thành, những cuối tuần không hối hả diện đồ đẹp ra phố. Họ ăn mặc bình thường chọn một góc tĩnh lặng để nép mình vào tìm bình yên. Họ không nói với nhau quá nhiều, không cười to, không gây sự chú ý của người khác, tất cả là một sự im lặng đầy thấu hiểu.

Yêu một người trưởng thành, đàn ông trở nên chững chạc, phụ nữ trở nên đằm thắm. Họ vẫn nghĩ về nhau nhưng không ồn ã. Vẫn ghé facebook nhau mỗi ngày, vẫn cập nhật liên tục những dòng status nhưng tất cả chỉ âm thầm – không like, không comment.

Yêu một người trưởng thành, người ta không nhắc về hai từ “mãi mãi”. Người ta ý thức được lời nói và có trách nhiệm với những lời hứa đó. Họ tôn trọng nhau và tự hứa với lòng trân trọng ngày hôm nay.

Yêu một người trưởng thành, là giữ lại cho mình những nỗi buồn riêng. Chuyện người yêu cũ hay những điều đại loại như thế, cả hai đều biết nhưng lại dành cho nhau một khoảng trống kỷ niệm.

Yêu một người trưởng thành, người ta thấy mình trưởng thành hơn!

Em dù muốn, vẫn không đành lòng lãng quên anh…

Bất chợt em nhận được tin nhắn từ hộp thư trên facebook của bạn thân. Bạn thân hỏi em xem đã nguôi ngoai tình cũ hay chưa. Em lưỡng lự chừng ít phút, trả lời bằng một icon tươi rói và nói rằng em ổn, hoàn toàn ổn.

Vậy mà ngay sau đó em làm gì anh biết không?

Em vội vã đi tìm facebook của anh – người được gọi là người tình đã cũ. Em không muốn khơi gợi kỷ niệm từ ngày chúng mình còn yêu nhau, cũng không có ý định chen chân vào thực tại của anh. Vốn dĩ chuyện đã qua giống như một làn nước mỏng, chảy trôi qua một lăng kính buồn, nếu cố chấp níu giữ hay lục lọi tìm tòi e rằng chỉ toàn thấy thứ màu rêu phong cũ mốc. Hiện tại của anh cũng đã có một người thương khác, em không đủ lý lẽ để chen chân vào mối quan hệ bền chặt giữa hai người. Chỉ là em muốn biết, dạo gần đây anh thế nào. Khi nhìn vào avatar có trưng nụ cười của anh, em biết rằng anh vẫn ổn. Khi nhìn vào những dòng status cập nhật công việc hằng ngày, những lần anh đi chơi với bạn bè, những lần hò hẹn, em biết rằng anh hạnh phúc.

Và… cũng tự nhiên như thế, anh đã lãng quên em…

Người ta dễ lãng quên nhau khi đường yêu không còn chung nhịp bước. Những kỷ niệm đóng hộp được gửi trả về ngày quá vãng xa xôi.

Người ta dễ lãng quên nhau khi tách rời khỏi nhau rồi kịp tìm thấy một bàn tay ai khác. Người ta sẽ cười nói với hạnh phúc lứa đôi mang duyên mới thật lành.

Người ta cũng dễ lãng quên nhau khi người ta biết nhớ nhung hay níu giữ những điều cũ kỹ là điều cấm kị để hướng tới tương lai. Cứ tự nhiên như thế mà lãng quên nhau thôi.

Em thì thấy con đường học cách lãng quên của mình có đôi ba phần trúc trắc. Bởi em nhìn quanh quẩn mãi vẫn thấy bóng một người, thấy một người thật hiền đã yêu em nhiều thật nhiều từ trong quá khứ. Em cũng tự chọn cho mình một con đường đầy sỏi, chỉ mình em đi, với trái tim ủ mốc một mối tình xa. Em có thể lừa dối nhiều người và dối gạt chính bản thân mình nhiều lần, nhưng khi yếu đuối một mình, em vẫn phải thừa nhận rằng em chưa bao giờ là một đứa học cách quên xuất sắc như anh hằng mong mỏi.

Em dù muốn, vẫn không đành lòng lãng quên anh…

4. Đánh giá sách Là đánh mất hay chưa từng có

“Là đánh mất hay chưa từng có” – Cuốn sách dành tặng những trái tim đã và đang tổn thương khi mất đi một người từng yêu.

“Có hai thứ mà đời người không được bỏ lỡ: Một là chuyến tàu cuối cùng về nhà, hai là người thật lòng yêu thương ta”. Dẫu biết là vậy, nhưng chúng ta vẫn nuối tiếc về một người, vẫn lấm lem nước mắt vì những kí ức chất đầy bi thương. Cuộc đời quá dài rộng, còn chúng ta thì quá nhỏ bé, những điều bỏ lỡ mãi mãi không bao giờ quay trở lại.

Thế nên, dù đã hay đang trải qua nỗi đau sau mối tình lỡ để lại, mong bạn:

Đừng quên rằng còn rất nhiều sự yêu thương khác đang chờ đợi chúng ta, cái cảm giác bị bỏ rơi, cô đơn hay đau đớn chỉ là một phần phải có trong cuộc sống này, trong chuyện tình yêu này để làm cho mọi thứ trở nên thi vị, trở nên đầy màu sắc hơn mà thôi.

Bạn xứng đáng nhận được yêu thương, hơn hết những ai bản lĩnh tự bước qua những đau thương, tự xoa dịu được con tim buồn đau của chính mình thì lại càng xứng đáng nhận được nhiều hơn thế nữa. Bởi khi ấy, chúng ta nhận ra rằng người yêu thương ta nhất không ai khác chính là bản thân ta.

Đó là những lời nhắn gửi mà tác giả Gari muốn dành tặng riêng bạn trong từng trang sách “Là đánh mất hay chưa từng có”.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Là đánh mất hay chưa từng có

Tóm tắt & Review sách Là đánh mất hay chưa từng có – Gari Nguyễn Thị Yến Phượng

Cungdocsach.vn

Cảm nghĩ của bạn
Click to rate this post!
[Total: 0 Average: 0]
Bài trướcTóm tắt & Review sách Vụn vỡ tuổi 20 – Gari Nguyễn Thị Yến Phượng
Bài tiếp theoTóm tắt & Review sách Mẹ làm gì có ước mơ – Hạ Mer

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây