Tóm tắt & Review sách Một người đi tiếp, một người quẩn quanh – Châu Sa Đáy Mắt
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
“Một người đi tiếp, một người quẩn quanh” là ấn phẩm của tác giả Châu Sa Đáy Mắt. Cô gái sở hữu fanpage cùng tên với số lượng người theo dõi ấn tượng.
2. Giới thiệu tác phẩm
“Một người đi tiếp, một người quẩn quanh” – thương gửi những vết thương rỉ máu vì không thể buông bỏ. Từng câu, từng chữ của cuốn sách như dấy lên nỗi đau giằng xé đã qua, bởi có thể bạn sẽ bắt gặp câu chuyện của chính mình.
3. Tóm tắt nội dung sách Một người đi tiếp, một người quẩn quanh
“Em muốn thử yêu anh.”
“em đừng làm vậy chứ,
đừng làm những thứ khiến cả hai buồn.”
“chờ âu lo đi mất
chờ Trái Đất ngừng quay
chờ người ta thương nhất
về lại với vòng tay.”
“đều là chữ thương cả,
nhưng mình yêu thương
họ còn họ tổn thương mình.”
“này kia là nhớ
này kia là thương
này kia rạng rỡ
này kia mật đường.
…
này đây là lỡ
này đây là buông
này đây là vỡ
này đây, là buồn.”
“Không hẳn là nhỏ em,
mà nhớ bản thân lúc còn em thì đúng hơn.”
“tôi tưởng em là gió
lả lướt hút hồn tôi
ngờ đâu em là bão
đổ nát cõi lòng rồi.”
“và tôi cứ chờ người như trước giờ vẫn thế
chờ đến lần kế người nói thương tôi
nhưng có vẻ chẳng được rồi
lời người để trên môi luôn là lời tạm biệt.”
“niềm thương em đã lấp đầy bộ nhớ
nên bây giờ chẳng biết chép vào đâu
hay sao lưu rồi tải lại từ đầu?
chứ ta đâu thể nào yêu em nhiều hơn nữa.”
“có vẻ như em muốn tốt
có vẻ như gã muốn buông
có vẻ như mình gã ổn
có vẻ như mỗi em buồn.”
“Cảm ơn anh, vì đã yêu em
trong những ngày tháng
em còn chưa biết cách
yêu chính mình.”
“có điều tôi cần nói
em có muốn nghe không?
trước luôn sợ từ chối
nên hoài giữ trong lòng.”
“Xin em, đùng xem việc yêu ai đó
như một biện pháp tự làm hại mới của mình”
“Nói với em rằng mọi thứ vẫn ổn đi,
dù cả hai ta đều biết nó không hề như vậy.”
“tình yêu biến một người thành vũ trụ
cũng đem ngân hà gói gọn trong tim
ngàn vì sao ta chẳng tiếp tục tìm
tình yêu khiến ta cần em là đủ.”
“chữ tình tôi và em chia mỗi người một nửa
em chỉ yêu nửa vời,
tôi lại yêu nửa đời.”
“em đã đi qua nhiều đông trở gió
qua cả cuồng nhiệt của tuổi xuân xanh
qua hạ vàng, qua trời thu lá đỏ
bốn mùa đòi khuyên em bước qua anh.”
“anh không học được cách yêu như em
em không chỉ êm đềm ở trong tim anh thế
em là bão, là giống, là đất trời nứt nẻ
anh xem em là ngày tận thế của riêng mình.”
“tình vỡ đôi rồi, đáng tiếc thay
thôi em thiếp đi, hết giấc này
mai Mặt Trời dậy, ta tàn lụi
vậy thà ngủ mãi một đời say.”
“tôi đóng vai gã sống chết để yêu
em diễn cảnh vì tình cược vạn điều
tất cả vốn chỉ là một màn kịch
của hai kẻ sợ cảm giác cô liêu
màn bạc sáng, rồi khán giả đăm chiêu
ai sẽ ngã gục trước, ai phải khổ thật nhiều?
ai quên rằng chỉ là một màn kịch
cứ mê đắm, và nói thật lòng yêu…?”
“người không nói, sợ mất
kẻ ngập ngừng, ngại đau
mà điều ngốc nghếch nhất.
là mình thương thầm nhau.”
“ta chẳng màng lắng nghe bao bản nhạc
chỉ dửng dưng trước những khúc tình ca
ta vốn luôn bỏ ngoài tai câu hát,
lại rùng mình khi em gọi tên ta.”
“anh không biết điều gì sẽ khiến anh đau hơn
một tình yêu không còn
anh sợ phải bắt đầu và càng sợ từ bỏ
đều cho em cái cớ để trách mắng anh hèn.
anh cũng chịu thôi em
anh thà làm kẻ hèn còn hơn làm người khổ.”
“{Tự tình}
Bảo tôi si, thì Mặt Trời cũng thế
tôi ôm em, hắn mãi ôm Địa Cầu
tấm lòng tôi chẳng rộng bằng bốn bể
nhưng nó nguyện yêu em hết năm Châu.”
“em từng là nắng hạ
nên mỗi ngày ta chỉ muốn mưa rơi
em cũng từng chói lóa
nên giờ đây ta mới ghét Mặt Trời.
mặc dù ta sẽ chết khi người ngừng chiếu rọi.”
“vì những người anh yêu, ai rồi cũng rời đi,
nên anh nghĩ, mình nên yêu nỗi khổ
để nó dần chán anh, như em và như họ
để nó bỏ mặc anh,
vĩnh viễn chẳng trở về.”
“thật dễ dàng để anh ghét chính mình
khi trọn vẹn chữ tình anh đã đặt nơi khác
nó nằm góc tim em rồi chìm vào quên lãng
có vẻ cả hai ta đều đã chán anh rồi.”
“nụ hoa xuân về sẽ nở
lá vàng đi sẽ rời cành
bệnh tình lâu năm sẽ đỡ
người anh yêu sẽ quên anh.
nhưng tại sao
trong anh, nụ hoa vẫn khép
lá vẫn bám víu cành thêm
bệnh tình cả đòi không hết
và hoài chẳng thể quên em?”
“và rồi ta vẫn ngày ngày, mải miết
vỡ ra nhưng không kết
thấm mệt nhưng không buông
vẫn cứ tìm nhau ở giữa nỗi buồn
thay vì tìm đường thoát.
tệ thật”
“bàn tay em luồn qua sáu tấc đất
vùi vào xác thân ta một hạt tình
mười tám năm hai hàng mi khép chặt
nay mở bùng khắc cải tử hoàn sinh.”
“anh khiến những nhành hoa nảy mầm trên phổi em
chúng đẹp thật cũng khiến em không thở được
nỗi thương anh như muốn đâm xuyên qua lồng ngực
hóa em thành thảm hoa ngã rạp dưới chân người.”
“chẳng biết kiếp sau ta là đi
người được tin yêu? kẻ lạc loài?
là người con gái em thương nhất hay tiếp tục là kẻ chọn sai?
kiếp này chẳng sống được lần hai
một lần vuột mất, đã an bài
không thể ở trong tim em nữa
nửa đời sau đó,
luyến lưu hoài.”
4. Đánh giá sách Một người đi tiếp, một người quẩn quanh
Có lẽ trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai cũng ít nhất một lần trải qua một mối tình đậm sâu đến day dứt. Chúng ta mơ mộng, kỳ vọng vào hai chữ “mãi mãi” nhưng sau cùng vẫn không thể tránh khỏi sự chia ly. Và chắc hẳn, đâu đó ngoài kia vẫn còn những trái tim vương vấn hình bóng cũ, những con người cuồng si cố gắng thoát khỏi vòng luẩn quẩn của mảnh ký ức đã vụn vỡ.
Châu sa đáy mắt sẽ cùng bạn đối diện với những tảng đá nặng trĩu đang đè nén trong lòng, để rồi bạn bình thản đón nhận mọi thương tổn mà bản thân vẫn luôn cố trốn tránh. Bởi như vậy, bạn mới có thể vươn lên mạnh mẽ, tìm được lối thoát cho những ám ảnh cũ cứ mãi đeo bám mình.
Khép lại “Một người đi tiếp, một người quẩn quanh”, mong bạn luôn nhớ rằng: bạn xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất, đừng chỉ vì một người đã quay lưng mà khóa chặt lòng mình. Cuộc đời vốn dĩ rộng lớn như thế, chúng ta sẽ đi qua rất nhiều mối tình, nhưng dẫu là trọn đời hay chia xa, âu cũng chỉ là bài học dạy bạn trưởng thành để vững vàng bước tiếp trên hành trình tìm kiếm hạnh phúc.
Gấp lại cuốn sách, mong bạn sớm có được hạnh phúc của riêng mình.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Một người đi tiếp, một người quẩn quanh – Châu Sa Đáy Mắt