Tóm tắt & Review sách Call me by your name – Gọi Em Bằng Tên Anh – André Aciman

0
1864
Gọi em bằng tên anh Call me by your name

Tóm tắt & Review sách Call me by your name – Gọi Em Bằng Tên Anh – André Aciman

1. Giới thiệu tác giả

André Aciman là một nhà văn người Mỹ, sinh ra năm 1951 và lớn lên ở Alexandria, Ai Cập, ông hiện là giáo sư nổi tiếng tại Đại học Trung tâm Đại học Thành phố New York, nơi ông dạy lịch sử của các lý thuyết văn học và các tác phẩm của Marcel Proust. Aciman trước đây đã từng dạy viết văn bản sáng tạo tại Đại học New York và văn học Pháp tại Princeton và Brad College.

Andre Aciman là tác giả của hồi ký Out of Egypt (1995) (Whiting Award) kể về thời thơ ấu của ông ở Ai Cập hậu thực dân. Sách và tiểu luận của ông được dịch sang nhiều thứ tiếng. Ngoài Out of Egypt (1995), Aciman đã xuất bản False Papers: Essays in Exile and Memory (2001), và ba cuốn tiểu thuyết, Harvard Square (2013), Eight White Nights (2010) và Call Me By Your Name(2007) (Lambda Literary Award For Gay Fiction).

2. Giới thiệu tác phẩm

Gọi em bằng tên anh (Call Me by Your Name) ra mắt năm 2007, kể về mối tình lãng mạn của Elio Perlman, một thiếu niên Do Thái 17 tuổi gốc Italy, với Oliver, học giả Do Thái 24 tuổi người Mỹ. Chuyện lấy bối cảnh ở Italy, vào những năm 1980 khi hai nhân vật gặp nhau, kéo dài cho tới 20 năm sau đó.

Năm 2017, tác phẩm được chuyển thể thành phim cùng tên. Phim chuyển thể thành công về doanh thu phòng vé lẫn được lòng giới phê bình. Phim đoạt vô số đề cử Oscar lần thứ 90, giải tại BAFTA lần thứ 71, Quả cầu vàng lần thứ 75.

Gọi Em Bằng Tên Anh phát hành tiếng Việt qua bản dịch của Nhật Khoa, do NXB Trẻ ấn hành năm 2017.

3. Tóm tắt nội dung sách Call Me By Your Name

Ở miền quê Italy thập niên 80, chàng trai 17 tuổi Elio ở cùng cha – vị giáo sư khảo cổ Perlman – và người mẹ tên Annella. Gia đình họ sống an nhàn, thư thái trong một căn biệt thự cổ, bao quanh bởi vườn cây ăn trái và những hồ nước mát mẻ. Dưới bầu không khí nóng ẩm của Địa Trung Hải, Elio tận hưởng mùa hè êm đềm bên cha mẹ và cô bạn gái Marzia.

Cuộc sống của cậu bỗng xáo trộn với sự xuất hiện của Oliver – một học giả trẻ người Mỹ – đến ở cùng gia đình Elio trong sáu tuần để giáo sư Perlman giúp anh chỉnh sửa bản thảo trước khi xuất bản. Ngoài thời gian nghiên cứu và phụ giúp việc giấy tờ, Oliver tự do tận hưởng miền quê Italy cùng Elio và những người bạn. Dù hai chàng trai đều có những mối quan hệ khác giới, họ bắt đầu cảm nhận sự thu hút từ người kia. Quãng thời gian không dài cũng không ngắn trôi qua với những lẩn tránh, chờ đợi, đam mê và rực cháy.

Cuốn sách đạt kết cấu hài hòa khi thể hiện được cả sự đơn giản lẫn phức tạp trong câu chuyện kể thông qua lời của nhân vật Elio. Quá trình biến đổi suy nghĩ và cảm xúc của hai nhân vật – từ khi còn xa lạ đến lúc bị cuốn vào nhau – được thể hiện tinh tế. Oliver là hình mẫu một trí thức trẻ người Mỹ, vạm vỡ, điển trai, luôn cuốn hút bởi sự chủ động. Không dưới hai lần, anh khẳng định hiểu rõ bản thân và biết mình muốn gì. Chàng trai có những kế hoạch cho bản thân và biết cách hướng đến mục tiêu. Tình cảm nảy sinh với Elio là một trong những lần hiếm hoi Oliver cảm thấy bị con tim chi phối. Sự bối rối, đấu tranh với lý trí của anh tạo ra mâu thuẫn nội tại của nhân vật.

Ngược lại, Elio là một cậu bé mới lớn, chưa biết mình cần và muốn gì. Cậu thông minh, có năng khiếu âm nhạc, thích đọc sách và am hiểu, nhưng lại khép mình với những suy tư và bất ổn trong tâm lý. Tình cảm của Elio dành cho Oliver xuất phát từ sự cuốn hút, tò mò, rồi trở thành những ham muốn thầm kín. Trích đoạn với trái đào trở thành điểm nhấn cho sự rạo rực của Elio, vừa nên thơ vừa trần tục, vừa cố vượt thoát khỏi ham muốn đời thường vừa đắm chìm trong nó.

Trong khi Elio luôn bộc lộ những khát khao thầm kín ra ngoài thì Oliver lại luôn biết mình phải làm gì và kìm nén cảm xúc quá tốt. Anh chặn đứng mọi cảm xúc và tín hiệu phát ra từ Elio bằng thái độ dửng dưng và câu cửa miệng later (để sau) khiến Elio sửng sốt ngạc nhiên đến bẽ bàng vì Oliver hiểu mối quan hệ này sẽ là sai trái. Chính vì thế mà con đường mở cửa trái tim Oliver của Elio thật là khó khăn và có lúc tưởng chừng như anh bỏ cuộc trước thái độ lạnh lùng đến tàn nhẫn cùng đôi mắt sắc lạnh của Oliver. Với Elio, Oliver luôn giữ một khoảng cách và thái độ nhất định, mặc cho những cố gắng từ Elio để gần gũi với anh hơn. Một bức tường vô hình được Oliver dựng lên để ngăn cách hai tâm hồn, hai người họ đến với nhau. Sự chín chắn của Oliver đến mức Elio không thể hiểu được. Elio luôn thắc mắc về tình cảm Oliver dành cho mình, liệu anh ấy có giống mình chăng? “Liệu tim anh có đánh thót khi thấy tôi bước vào một căn phòng không? Tôi chẳng tin. Liệu anh có lờ tôi đi như cái cách tôi lờ anh sáng hôm ấy: cố tình, để buộc tôi thổ lộ, để bảo vệ anh, để cho thấy tôi chẳng là gì với anh hết”. Trước mặt Elio, Oliver luôn giữ một thái độ lạnh nhạt, không để thân thiết quá mức, nhưng những cử chỉ tinh tế mà Oliver dành cho Elio đã phần nào tố cáo anh: Rằng anh quan tâm đến Elio từng chút một, rằng anh lặng lẽ và kín đáo theo dõi cậu bé như thế nào, rằng anh đã cố tình chạm vào Elio khi chơi bóng truyền để bộc lộ tình cảm ra sao nhưng khi nhận lại thái độ phản ứng gay gắt từ Elio thì anh đã dừng ngay lại và dựng lên bức tường ấy. Đó là thái độ bênh vực Elio khi cậu bị “cô bạn gái” mới quen của Oliver dồn vào thế bí:

Cậu ta đọc Paul Celan. Oliver chen vào, cố đánh trống lảng nhưng có lẽ là cố cứu tôi. Tôi đánh sang mắt sang anh ánh mắt đồng lõa. Anh bắt gặp nhưng trong mắt anh không có chút gì tinh quái lúc anh rút cuộc cũng liếc lại tôi. Anh về phe nào?

Và cuối cùng dù có giỏi che dấu đến đâu đi chăng nữa thì chỉ bằng một câu nói của cô bé Vimini 10 tuổi, người bạn nhỏ thân thiết của Oliver thì bao cảm xúc che đậy, bao cố gắng ngăn cách mà Oliver tạo ra đối với Elio đã sụp đổ, để lộ ra thứ tình cảm đẹp đẽ, ngọt ngào anh dành cho Elio:

Anh thích anh ấy phải không?

Ừa, Elio nói

Anh ấy cũng thích anh, em nghĩ là nhiều hơn anh thích anh ấy Elio ạ

Những cảm xúc không kiểm soát đã thúc đẩy Elio đưa đến quyết định thổ lộ với Oliver bằng một nụ hôn. Thật bất ngờ khi cậu nhận được hồi đáp từ Oliver và biết rằng Oliver cũng có những cảm xúc giống như mình.

Tình yêu của Oliver và Elio hoàn toàn không có rào cản, họ ở cùng một căn phòng, họ có thể thoải mái đụng chạm, vuốt ve nhau, trao nhau những lời hoa mỹ và làm tình. Họ thậm chí còn được sự chấp thuận khi cuối tác phẩm bố Elio đã cho Elio biết rằng ông biết câu chuyện giữa 2 người. Một sự chấp thuận mà rất nhiều người ở cộng đồng LGBT hằng mơ ước. Có hay chăng, rào cản lớn nhất đó chính là thời gian và hoài bão.

Thời gian khiến họ sợ hãi, họ biết họ chỉ có 6 tuần dành cho nhau trước khi Oliver quay trở lại Mỹ. Nhưng cũng chính thời gian lại là thứ khiến họ khao khát muốn gần gũi nhau hơn, muốn bộc lộ bản thân mình hơn, muốn đắm chìm trong chuyện tình này lâu hơn. Nỗi khắc khoải cứ lớn dần lên vào những ngày Oliver sắp rời đi, để biết rằng tình yêu mà họ dành cho nhau to lớn và mãnh liệt đến nhường nào.

“Xin để mùa hè đừng bao giờ kết thúc, xin để anh ấy không bao giờ ra đi, xin để bản nhạc này vang lên mãi mãi, tôi chỉ ao ước bấy nhiêu thôi, và tôi thề sẽ không ước ao gì thêm nữa.”

Nhưng việc gì đến cũng sẽ đến. Ngày ấy, Elio đã mặc chiếc áo mà anh tặng cho cậu, cố ngăn những giọt nước mắt trong chảy xuống để tiễn anh đi về nước Mỹ thân yêu, tiễn anh về nơi quê hương của anh, trong lòng lại một mực chỉ mong thời gian quay ngược lại, để cả hai được yêu như thuở đầu…cậu tự trách mình tại sao ngay từ đầu không nhìn nhận đoạn tình cảm này, tại sao không nhìn ra những “biểu hiện” của Oliver ngay từ đầu? Nhưng thời gian vẫn cứ trôi, Oliver vẫn phải đi. Elio lúc này đã thật sự không chịu nổi nữa, cậu bật khóc.

Mùa hè này qua mùa hè khác, nắng hạ này qua nắng hạ khác, nhưng hiện tại Oliver đã không còn nơi đây, không còn nơi nước Ý này nữa.

Khi Oliver liên lạc lại với Elio, cậu mừng rỡ, hóa ra anh vẫn còn nhớ cậu. Anh nói anh đã về Mỹ an toàn, họ chia sẻ với nhau về mọi thứ. Nhưng một hôm, cậu hay tin anh sắp kết hôn, cũng tốt, khẽ buông câu chúc mừng, nhưng hơn ai hết, cậu hiểu cậu đang đau như thế nào. Ngồi bên lò sưởi, cậu nức nở, tình yêu tràn ngập hạnh phúc, tiếng cười của họ cứ vậy mà kết thúc, nhưng dường như, chút dư âm ấm áp vụn vặt vẫn khiến cậu có thể nâng mình nên và sống tốt những ngày tháng không có đối phương.

Để rồi 15 năm sau, khi gặp lại nhau ở chốn cũ, cảnh đổi người không đổi, tình cảm họ dành cho nhau vẫn vẹn nguyên như thở cậu 17 còn anh 24. Vẫn còn đâu đó nét si mê thuở đầu, nhưng chỉ tiếc, hiện tại đã có một bức tường vô hình hiện ra giữa hai người họ. Đau đớn, dày vò là những cảm xúc tôi cảm nhận rõ ràng nhất qua vài trang cuối cùng. Nhưng tôi vẫn có thể mỉm cười khi nhận ra rằng cho dù có cách xu vạn trùng như vậy, họ vẫn nhớ về nhau, nhớ về những kỉ niệm có nhau bên cạnh….chỉ là, họ không như trước kia nữa thôi.

“Tôi nhớ đường”

“Anh nhớ đường” cậu vọng lại. Anh nhìn cậu, mỉm cười. Điều đó làm cậu vui sướng.

Có lẽ vì cậu biết anh đang trêu chọc mình. Hai mươi năm thấm thoát như mới hôm qua, và hôm qua chỉ là sớm hơn buổi sáng nay, và buổi sáng dường như cách xa diệu vời. “Anh giống em” anh nói. “Anh nhớ tất cả mọi thứ” .Cậu dừng lại một giây. Nếu anh nhớ tất cả mọi thứ, em muốn nói, và nếu anh thực sự giống em, thì trước khi anh rời đi vào ngày mai, hay khi anh vừa sắp sửa đóng cửa chiếc taxi, vừa nói xong lời từ biệt với những người khác và chẳng còn gì để nói trong cõi đời này, khi ấy, chỉ một lần thôi, quay nhìn em, dù chỉ là vui đùa, hoặc là thoáng nghĩ lại, những điều này có ý nghĩa biết bao với em khi ta từng ở bên nhau, và như ngày xưa, hãy nhìn thẳng vào mặt em, để em ngắm anh, và gọi em bằng tên anh.

4. Đánh giá sách Call Me By Your Name

André Aciman đã mang đến cho người xem một thông điệp thật dung dị rằng tình yêu không phân biệt giới tính hay tuổi tác mà đơn thuần chỉ là sự thấu cảm giữa hai tâm hồn. Câu chuyện này còn cho chúng ta động lực để dám yêu thương, dám mở lòng bởi dù sau này có những tổn thương, những giọt nước mắt nhưng chúng ta sẽ không bao giờ hối tiếc vì đã yêu bằng cả con tim và thể xác của mình.

Cảm ơn André Aciman vì những dòng văn thật êm đềm, lắng đọng. Ông đã vẽ nên một câu chuyện về tình yêu đồng tính thật chân thật, nhẹ nhàng, êm ái, lãng mạn, dung dị và đẹp đẽ. Cảm ơn “Call me by your name”!

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Gọi em bằng tên anh Call me by your name

Tóm tắt & Review sách Call me by your name – Gọi Em Bằng Tên Anh – André Aciman

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 7 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn
Bài trướcTóm tắt & Review sách Tôi Có Một Chén Rượu Có Thể Xoa Dịu Hồng Trần – Quan Đông Dã Khách
Bài tiếp theoTóm tắt & Review sách Người giỏi không bởi học nhiều – Alpha Books

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây