Tóm tắt & Review sách Bốn mùa đáng sống, bảy ngày đáng mong – Phạm Thảo Ly
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Mình có theo dõi page Viết dài ai đọc của Ly khá lâu rồi, cũng đã đọc cuốn “Viên thuốc bọc đường chỉ dành cho trẻ nhỏ” của Ly. Mình thích cách bạn ấy kể chuyện, những câu chuyện đời thường nhẹ nhàng nhưng lại có chút thơ thẩn, mộng mơ, có tâm tư và tràn đầy cảm xúc. Tuy là tác giả trẻ, nhưng câu từ được Ly trau chuốt, những câu chuyện có điểm nhấn, vừa vặn, những tâm tư có điểm chạm cảm xúc.
2. Giới thiệu tác phẩm
Với gần 200 trang chứa đựng những câu chuyện mà thông qua đó thông điệp về hạnh phúc của tác giả được gửi gắm nhẹ nhàng, sâu sắc: “Hạnh phúc sẽ lại đến. Dáng hình của nó lần này có thể rất khác với lần trước, nhưng đích thực là hạnh phúc mà bạn mong chờ. Chỉ cần bạn còn tin và còn yêu, nhất định hạnh phúc sẽ lại đến.”
3. Tóm tắt nội dung sách Bốn mùa đáng sống, bảy ngày đáng mong
“Mảnh khuyết
Mọi sự trên đời đều có mảnh khuyết nên mới có thể liên kết với nhau.
Những thành phố có mảnh khuyết. Thành phố này vốn là đô thị nhộn nhịp từ xa xưa, giờ trở thành trung tâm kinh tế lớn nhất đất nước, mọi dịch vụ tiện ích đều tập trung ở đây. Thành phố kia vốn là vùng quê, vẫn giữ được nhịp sống chậm rãi bình yên, nhưng lại chẳng “muốn gì có nấy”. Vì vậy, người ta phải liên tục di chuyển giữa hai thành phố, để tìm thấy điều mình cần. Hai thành phố cũng vì vậy mà được kết nối với nhau.
Những quán cà phê có mảnh khuyết. Quán này pha đồ uống ngon, nhưng không gian lại nhỏ hẹp, không tiện ngồi lại lâu. Quán kia bài trí xinh xắn, chỗ ngồi thoải mái, lại mở những bài hát hợp gu, nhưng vị nước uống bình thường. Do đó chúng ta đến quán này khi cần mua một thức uống ngon lành để nạp năng lượng cho ngày mới, rồi ghé quán kia để ngồi chạy deadline đến tối muộn. Hai quán cà phê vì vậy mà đã gián tiếp bù trừ cho nhau.
Con người có mảnh khuyết. Người này nhanh nhẹn, tháo vát, vô tư, ít để ý tiểu tiết. Người kia tỉ mỉ, chu đáo, hay buồn lòng bởi những chuyện nhỏ nhặt. Người nọ điềm tĩnh, ung dung và hiếm khi bị xao động bởi những yếu tố bên ngoài. Đó là lý do con người kết nối với nhau, học hỏi lẫn nhau, nương tựa vào nhau.
Nếu không có mảnh khuyết, tất cả sẽ mang hình dạng toàn vẹn nào đó, chưa chắc đã hoàn hảo, nhưng chắc chắn rời rạc và nhỏ bé, vì không thể ghép lại cùng nhau.”
“Để biết rõ điều sẵn có
Thỉnh thoảng, mình bắt gặp một chú chim nhỏ lạc đàn trước sân nhà. Nó đi loanh quanh rồi bay lên chậu cây gần đó, đảo một vòng quanh miệng chậu và lại bay xuống đất, như một vòng lặp.
Nó không biết phải làm gì tiếp theo.
Nó rõ ràng bay được. Nhưng giờ nó lại ở đây. Quanh quẩn trong cái sân này.
Những chú chim sinh ra đã có cánh, nhưng không phải tất cả đều bay đến đúng nơi, đậu được đúng cành. Giống như trái tim người nào cũng mang sẵn tình yêu, trừ khi tạo hóa có sơ sót, nhưng không phải ai cũng nuôi dưỡng nó đúng cách và trao được cho đúng người.
Dường như càng là điều sinh ra đã có, càng mất nhiều thời gian để biết rõ: chúng ta biết bập bẹ những tiếng “mama” và “dada” vào sáu tháng tuổi, để cả đời học nói lời hay; chúng ta có thể chập chững bước đi từ mười tháng đầu đời, rồi dành phần lớn thời gian còn lại để tìm cách đi đúng hướng. Thậm chí, có những điều mà cho dù chúng ta cố gắng đến đâu cũng chẳng thể nào hiểu được cặn kẽ, như cách để yêu thương một người nào đó chẳng hạn.
Tạo hóa đã cho con người thêm thời gian để học những cái khó, nhưng chúng ta đôi khi không hiểu, hoặc có hiểu, cũng vô tâm quên mất.”
“mong một cuộc đời bình an,
mong những phút cuối nhẹ nhàng,
mong cho mình, và cho người, một chốn đi về
ngập tràn ánh sáng.”
“Một ngày thức giấc,
người hôm qua đau chân lại có thể đi đứng bình thường,
người hôm qua đau răng lại có thể ăn uống bình thường,
người hôm qua đau lòng lại cảm thấy bình thường,
vậy là vui rồi.”
“Nếu có một điều ước dành cho tất cả mọi người, bạn sẽ ước gì?
Có một lần, mình rút phải tấm thẻ bài ghi câu hỏi này khi chơi trò chơi với một người bạn.
Hồi ấy, ông nội mình mới mất được khoảng nửa năm, mình vẫn còn nhớ rất rõ cảm giác khi quỳ cạnh đầu giường, từ từ nhìn nội trút hơi thở cuối cùng. Nội ra đi rất nhẹ nhàng, và mình biết rằng không phải ai cũng được như thế. Sống trên đời vốn dĩ không phải chuyện dễ dàng, đến lúc rời đi còn không được thanh thản thì chua chát quá.
Vì vậy, nếu có một điều ước dành cho tất cả mọi người, mình mong cho họ đều có một cái kết dễ chịu. Người tin vào Thiên Đàng, sẽ về được Thiên Đàng. Người tin vào sự giải thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử, sẽ được giải thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử. Người không tin vào bất cứ điều gì phía sau cái chết, sẽ thật sự kết thúc ở đây.”
4. Đánh giá sách Bốn mùa đáng sống, bảy ngày đáng mong
Mình thấy cuốn sách “Bốn mùa đáng sống, bảy ngày đáng mong” của Ly vừa vặn – câu chuyện vừa vặn, thông điệp vừa vặn, những cảm xúc cũng vừa vặn len lỏi và lắng đọng trong lòng độc giả. Mình rất ấn tượng với những câu chuyện Ly chia sẻ, những câu chuyện về những góc nhỏ xíu xiu trong cuộc sống nhưng sao mà lại hay, lại lôi cuốn đến thế!
Đọc xong cuốn sách mình thấy tự hào lắm, tự hào về một thế hệ tác giả trẻ Việt Nam ngày càng phát triển, các bạn rất giỏi, rất chăm chỉ.
Trong 5 ngày thăm thú và nghỉ ngơi ở Đà Lạt, mình đã đọc hết cuốn sách này và up được khá khá story quotes sách hay lun nè, chúc mọi người cũng có những phút yên với những cuốn sách yêu.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Bốn mùa đáng sống, bảy ngày đáng mong – Phạm Thảo Ly