Tóm tắt & Review truyện ngắn Mình đừng quên nhau – Hiên

0
185

Tóm tắt & Review truyện ngắn Mình đừng quên nhau – Hiên

1. Giới thiệu tác giả

Hiên tên thật là Đỗ Thảo Ly, cung: Kim Ngưu. Nữ tác giả trẻ sở hữu fanpage www.fb.com/hiennnn2704 – Instagram: hiensquotes / day.lity, với lượt theo dõi lớn.

Hiên đã cho xuất bản nhiều cuốn sách, trong đó phải kể đến: Khi người ta đôi mươi, Thanh Xuân Để Dành, Stay With Me, Anh Ơi Đừng Đi, Anh Ấy Đã Không Nắm Tay Tôi, Mình Đừng Quên Nhau, Cứ Mộng Mơ Đời Sẽ Nên Thơ…

2. Giới thiệu tác phẩm

Cuốn sách là câu chuyện viết về những mối tình dang dở – vì một người không còn ở bên một người. Chia tay, không phải là chuyện khó khăn, cái làm người ta khó khăn chính là cảm xúc, kỷ niệm. Có phải chỉ cần không ở bên nhau, thì cũng sẽ có ngày quên lãng thôi phải không? Chỉ có nhưng ai đã đang trải qua mới biết để quên đi khó khăn đến thế nào. Chúng ta rồi cũng sẽ lại yêu, chỉ là không yêu nhau, mà là yêu một người khác.

Trên đời này, sẽ chẳng có ai ôm mãi đau thương mà đi tiếp trên con đường dài rộng. Chia tay đó, đớn đau đây, nhưng rồi cũng sẽ qua. Làm gì có ai nhớ mãi một người không yêu mình? Nếu là người cần phải đến, họ sẽ đến. Còn nếu đã phải ra đi, níu kéo kiểu gì rồi cũng sẽ đi. Nghĩ ngợi nhiều chỉ khiến bản thân thêm mệt mỏi.

Vậy nên tốt nhất là vạn sự tùy duyên, có duyên sẽ gặp lại, vô duyên đành tạm biệt. Thế gian này, bất trắc nhất vẫn là chuyện tình yêu. Nếu đã không thể nắm chắc, thôi thà bỏ qua. Cuối cùng thì mục đích của cuộc sống vẫn là những phút giây bình an. Yêu cũng được, không yêu cũng không sao, cảm thấy thoải mái là được rồi.

3. Tóm tắt nội dung truyện ngắn Mình đừng quên nhau

Cuốn sách gồm thật nhiều những câu chuyện nhỏ, những câu chuyện cả buồn cả vui mà bản thân ta đã từng gặp và trải qua. Mỗi câu chuyện ngắn là một tình huống, một cốt truyện, một nỗi buồn và niềm vui khác nhau xoay quanh các chủ đề về tình yêu. Sau đây hãy cùng mình thưởng thức một số mẩu chuyện nha!

Chẳng ai muốn một tình yêu nhạt nhòa

Cô hỏi anh:
– Anh có yêu em không?
– Ừ. Có chứ
– Sao anh không nói yêu em?
– Anh nói là có mà
– Nói là anh yêu em cơ mà.
Điều đó đầu cần thiết?
– Anh cũng không bao giờ ngọt ngào với em khi ở chỗ đông người anh không dẫn em đến những nơi bạn bè anh vui chơi, anh không kể với ai về em cả…
Yêu nhau kiểu gì như thể vô hình vậy anh?
– Anh không quen với cách thể hiện tình cảm như vậy. Anh xin lỗi. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh không yêu em
– Em biết. Mỗi người sẽ có cách yêu khác nhau. Nhưng điều khiến em buồn không phải chuyện đó anh ạ. Mà là anh yêu em chẳng đủ nhiều để thay đổi bản thân hay bất chấp mọi thứ để thể hiện tình cảm với em dù chỉ một lần. Cho đến cuối cùng vẫn chưa khi nào em cảm thấy anh thật sự cần em, chưa khi nào anh cố gắng níu kéo em, chưa khi nào anh sợ mất em cả. Em với anh, có lẽ chỉ như chiếc sạc dự phòng, có cũng được, không có cũng chẳng sao. Vậy nên, thôi anh ạ mình chia tay thì hơn.

Cô nói rồi rời đi trong nước mắt nhạt nhòa Anh vẫn đứng đó, nhưng không chạy đến giữ cô lại. Cô cố gắng cho anh một cơ hội cuối, chờ đợi sự níu kéo từ anh. Nhưng anh vẫn lặng thinh. Vốn dĩ trong thứ tình cảm chỉ có mình cô nỗ lực này ngay từ đầu đã không có kết quả tốt. Con người ta có thể thể hiện tình yêu bằng nhiều cách khác nhau nhưng tình yêu chân thật sẽ khiến người ta muốn thay đổi vì đối phương.

Cô thì có, cô nhẫn nhịn, chịu đựng sự lạnh lùng và vô tâm của anh. Nhưng chưa lần nào trong đời, anh muốn vì cô mà thay đổi trở nên ấm áp hay thể hiện tình cảm của mình cả. Đã yêu thì nên là tất cả, chẳng ai muốn có một tình yêu nhạt nhòa, không ai muốn làm một chiếc sạc dự phòng. Yêu một người thì nên là duy nhất, là tất cả là sâu đậm vô cùng.

Người cần đến sẽ đến thôi

Ngày xưa thích được quan tâm, nên chỉ cần ai đó chăm sóc, ngọt ngào một chút liền cảm thấy đó là yêu thương rất dễ phá lòng. Bây giờ thấy ai càng khéo, càng giỏi ăn nói càng cố gắng tránh xa. Vì lời đường mật thì dễ nghe chứ khó thực hiện. Phải tán tỉnh thành thạo đến cỡ nào, người ta mới dễ dàng nói được những điều khiến người khác cảm thấy được yêu thương và muốn dựa vào như thế?

Ngày xưa thích hẹn hò công khai đến chốn đông người nhất định phải nắm tay thật chặt thể hiện chủ quyền của bản thân để người ta biết mình có người yêu và cũng có người yêu mình. Bây giờ yêu đương chỉ muốn trốn đến một nơi nào đó yên lặng, bình dị, lắng nghe những câu chuyện của nhau, động viên nhau cùng vượt qua mọi bất trắc trên đường đời.

Ngày xưa lúc nào cũng sợ mất nên ghen, nên dõi nên làm nũng để được dỗ dành cưng chiều níu kéo. Chuyện chưa xảy ra cũng đã lo lắng .Tay trong tay mà cứ sẽ ngày mai người xa rời. Bây giờ hiểu ra rằng càng phức tạp càng đau lòng.

Nếu người phải đi là do đã hết duyên nợ. Nếu người ở lại thì đó chính là định mệnh cần trần trọng. Chỉ cần luôn chân thành và hết lòng thì sẽ không còn gì phải hối tiếc. Ngày xưa nghĩ rằng chỉ cần yêu là đủ. Bây giờ trưởng thành rồi nhận ra cuộc đời rộng lớn thế đâu chỉ có mình tình yêu. Vậy nên, nếu không ai yêu mình thì cũng đừng vì vậy mà cảm thấy bắt hạnh. Có lẽ là vì duyên chưa đến mà thôi. Đã là yêu thì không cần thiết phải ồn ào, gấp gáp. Bình tĩnh mà sống chắc chắn người cần đến sẽ đến thôi.

Vì cô ấy yêu anh

Cô ấy nhớ từ ngày hai người gặp nhau lần đầu cho đến ngày nói tiếng yêu đầu tiên, thậm chí cả những lần hai người to tiếng cãi vã. Cô ấy cho anh pass Facebook của mình, nhớ tất cả mật khẩu điện thoại nhà, gmail, trang cá nhân… của anh, cô ấy cũng biết cả ngày sinh nhật của cha me, anh chị em của anh. Thậm chỉ cô ấy còn biết cả cung hoàng đạo của cô bạn thân mà cô ấy chẳng hề thích thú gì của anh.

Cô ấy nhớ tất cả mọi thứ liên quan đến anh từ cỡ giày, size quân áo, cho đến món ăn yêu thích, thể loại phim hay xem, biết luôn cả những người anh ghét. Không phải vì cô ấy rảnh, mà bởi cô ấy yêu anh, thực sự rất yêu anh và trân trọng mối quan hệ này anh ạ, anh biết không?

Vậy nên, có những khi cô ấy khiến anh buồn lòng, khiến anh khó xử, khiến anh bỗng nhiên có một mớ rắc rối. Dù có thể nào đi chăng nữa, cũng đừng giận dỗi hay đối xử không tốt với cô ấy. Vì tất cả mọi điều cô ấy làm suy cho cùng cũng chỉ vì anh và mối quan hệ này mà thôi, anh ơi!

Chỉ là anh không thích em

– Em đừng thích anh nữa khổ lắm đấy
– Sao anh nghĩ là khổ?
– Anh không có gì nhiều, cũng chẳng chắc chắn có đi được đến cuối cùng với em không. Em là người tốt, anh không muốn em phải buồn cũng không muốn em phải vì anh mà chịu khổ, khi anh chưa là ai và cũng chưa có gì nhiều.
– Nếu số em phải khổ, thì không phải anh cũng sẽ là người khác. Khổ hay không vẫn là do tâm mình định, là lựa chọn của mình mà. Nếu anh yêu ai đó đủ nhiều thì dù có khổ bao nhiêu, chỉ cần được bên họ, anh vẫn nắm lấy thôi.
– Anh chỉ thấy không nên khiến người khác phải khổ vì mình. Đó là ích kỷ.
– Đó không phải là ích kỷ. Cũng không phải vì anh sợ em khổ hay gì cả. Em biết, lý do quan trọng nhất vẫn là vì anh không thích em, không có em trong lòng, cũng không muốn phải vướng bận hay thấy tội lỗi vì em. Chỉ vậy thôi, chứ không vì gì cả. Chỉ là, anh không thích em.

Điều trái tim muốn

– Sao em không quên anh đi?
– Tại sao phải quên
– Nếu quên được anh, em sẽ không phải buồn khổ nữa.
Ừ, nhưng anh ạ. Anh biết không có những thứ người ta luôn muốn trân trọng và giữ gìn dù có thể sẽ rất đau buồn, dù có thể đối phương không hề biết và dù có thể cả thế gian này sẽ chê cười. Anh biết là gì không?

Là tình yêu, thứ tình yêu không cần lý do, cũng không cần đến đắp. Đơn phương cũng được, anh thấy nó cao thượng không? Cao thượng đúng không một điều tuyệt vời như vậy, lẽ gì em phải quên ? Nên anh ạ, anh không thể yêu em, nhưng việc yêu anh, là chuyện của em. Đừng bắt em phải làm gì cả, em sẽ chỉ làm điều trái tim mình muốn mà thôi.

4. Cảm nhận và đánh giá Mình đừng quên nhau

Những ngày mưa buồn, tâm trạng thật hợp với cuốn sách này. Lời văn nhẹ nhàng, những câu chuyện đời thường mà mình tin rằng ai cũng đã từng hoặc sắp trải qua sẽ khiến cảm xúc của bạn dâng trào, kèm với bản nhạc buồn nghĩ về câu chuyện cũ mình đã khóc, còn cảm xúc của bạn thì sao hãy thử đọc và cảm nhận nhé!

Tuy nhiên, trong “Mình đừng quên nhau” không hẳn là chỉ có những câu chuyện chia xa đau khổ, mà còn có những chuyện tình ngọt ngào, những con người vì nhau mà sống, vì yêu mà nắm tay nhau đi qua bao bão giông của cuộc đời. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương trong lòng chúng ta, có thể quên hay không đều là do chúng ta lựa chọn. Nếu không thể quên, thì cứ nhớ. Đến một ngày nào đó, dù nhớ đến chúng ta cũng không còn đau lòng nữa.

Đã từng hạnh phúc
Mà đáng tiếc kết thúc, vẫn là chia tay

Đọc mình đừng quên nhau để thấy, cuộc đời này không phải chỉ có những đau thương, bạn không phải là người duy nhất bất hạnh trong tình yêu, và cũng sẽ không bất hạnh mãi trong tình yêu. Hạnh phúc dù muộn, nhưng rồi cũng đến, người rời bỏ bạn mà đi, đó chỉ là do người đó không phải duyên số cuối cùng của bạn. Hãy biết cách chấp nhận mỉm cười để bước tiếp.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Mình đừng quên nhau

Tóm tắt & Review truyện ngắn Mình đừng quên nhau – Hiên

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây