Trang chủ Văn học Tóm tắt & Review Tôi là Bê Tô – Nguyễn Nhật Ánh

Tóm tắt & Review Tôi là Bê Tô – Nguyễn Nhật Ánh

0

Tóm tắt & Review Tôi là Bê Tô của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh

1. Giới thiệu tác giả

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh sinh năm 1955. Sinh ra và lớn lên tại làng Đo Đo, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Đến năm 1973, Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào Sài Gòn sinh sống và theo học ngành Sư phạm.

Tác phẩm đầu tiên được xuất bản của Nguyễn Nhật Ánh là tập thơ “Thành phố tháng Tư”, xuất bản năm 1984. Về sau, Nguyễn Nhật Ánh trở thành cây bút văn xuôi nổi tiếng ở cả các thể loại truyện ngắn, truyện dài, tiểu thuyết…

Năm 1998, Nguyễn Nhật Ánh được nhà xuất bản Kim Đồng trao giải thưởng Nhà văn có sách bán chạy nhất.

Bộ truyện nổi tiếng nhất của Nguyễn Nhật Ánh phải kể đến là “Kính vạn hoa”- bộ truyện gồm 54 tập truyện về lứa tuổi học trò. Đến nay, Nguyễn Nhật Ánh là tác giả của khoảng 100 tác phẩm ở nhiều thể loại khác nhau. Hầu hết đều nhận được sự đón đọc nồng nhiệt của bạn đọc.

Hiện nay, Nguyễn Nhật Ánh vẫn đang sinh sống và viết văn tại thành phố Hồ Chí Minh. Các tác phẩm mới của ông như: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”, “Tôi là Bê-tô”, “Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ”… đều được đánh giá cao bởi lối viết hài hước, gần gũi và chân thật.

2. Giới thiệu tác phẩm

“Tôi là Bê tô” là tác phẩm ra mắt vào năm 2007, theo lối viết bút ký dưới góc nhìn của nhân vật chính là một chú chó.

Vào thời điểm ra mắt, “Tôi là Bê tô” đã tạo nên một cơn sốt đối với các độc giả Việt Nam nói chung và độc giả thanh thiếu niên nói riêng. Ngoài ra, tác phẩm còn mang đến sự phá cách trong góc nhìn văn học khi toàn bộ câu chuyện được kể dưới góc nhìn và suy nghĩ của một chú chó nhưng truyền tải được rất nhiều ý nghĩa sâu sắc.

3. Tóm tắt nội dung Tôi là Bê Tô

Mở đầu tác phẩm là lời tự giới thiệu của Bê-tô. Chú được mang về nuôi bởi người chủ mà chú gọi là chị Ni. Chị Ni đặt cái tên Bê bê tô cho chú theo tên của mộ cầu thủ bóng đá Brazil. Thế nhưng để cho dễ gọi nên dần dần tên chú được trở thành Bê-tô.

Bê-tô tự nhận mình là một con cún nghịch ngợm. May thay, cả nhà chủ của Bê-tô đều không lấy làm phiền mà chỉ mắng yêu chú. Bê-tô có trái tim ngây thơ và đáng yêu. Cậu kính ngưỡng bà cố của chị Ni như một điều gì vô cùng quý hiếm. Chú chỉ không thích đám mèo mà bà nuôi bởi trong mắt chú, chúng phiền toái và hung hăng.

Bê-tô chứng kiến chú mèo Laica được chi Ni ẵm về nuôi và tỏ ra ganh tị với chú bởi Laica được cho ăn thức ăn ngon hơn của chú. Thế nhưng, nếu Bê-tô là đứa đã ngoan ngoãn theo chị Ni về nhà thì Laica lại nhất định bỏ ăn để đòi về với bà cố. Chú bảo rằng mình cảm động trước sự mến thương mà Laica dành cho bà cố.

Bê- tô chứng kiến rất nhiều chuyện trong nhà. Chú cún kể mọi chuyện theo cái nhìn riêng của mình. Ngày chị Ni đi chơi về muộn, Bê-tô chứng kiến sự lo lắng của ba mẹ chị. Chú cũng lo lắng và muốn làm họ an lòng song chẳng có cách nào ngoài cùng họ đi ra đi vào ngóng đợi.

Bê-tô cũng yêu ghét rõ ràng. Với con người, Bê-tô có cách nhìn riêng. Chú bảo loài chó đều có cách nhìn con người rất tinh. Với lão Hiếng, ban đầu Bê-tô cũng đánh giá bằng mắt. Thế nhưng, nếu bằng mắt thì lão Hiếng cũng chỉ là một người như mọi người. Và Bê-tô cũng như những chú cún khác trong xóm bị lão đá vào tường đến phát khóc mỗi lần gặp mặt. Chúng chuyển sang đánh giá con người bằng mũi. Và quả nhiên, việc đánh giá bằng mũi luôn mang lại kết quả tốt hơn- “Bọn tôi không ngờ nghệch đánh giá kẻ khác bằng mắt nữa. Khi bạn nhìn quá nhiều thứ không cần thiết trong cuộc đời, bạn khó mà sàng lọc được các ấn tượng. Tâm trí bạn sẽ bị nhiễu và con mắt khi đó có khả năng đánh lừa bạn. Thị lực của bọn tôi vốn cũng chẳng tinh anh gì.”

Rồi Bê-tô có thêm một người bạn mới tên Bi nô. Bi-nô là chú cún trắng như bông mới được chị Ni mang về nuôi sau này. Và với vai trò người đến trước, Bê-tô dắt Bi-nô đi khắp nơi và bày cho nó những trò vui hay những điều cần lưu ý khi sống ở ngôi nhà của chị Ni.

Hai chú chó tâm sự với nhau nhiều điều như lập danh sách những điều thú vị trên đời. Hay chúng hiểu cả những điều mà chủ chúng không nói ra. Như việc một đứa trẻ bảo chúng không muốn ăn sáng, nghĩa là chúng muốn ăn một món khác thường ngày. Hay nếu chúng bảo chúng mệt, nghĩa là chúng muốn được nghỉ học một ngày… Bê-tô chỉ tiếc mình không phải là một giáo sư, nếu không, chú nhất định sẽ biên soạn cuốn từ điển Trẻ con- Người lớn.

Bê-tô bảo rằng, những chú chó cũng có những giấc mơ khi nằm ngủ. Khi ấy, chúng tha hồ thưởng thức những điều mình thích, hay đôi khi cũng sủa ăng ẳng nếu gặp ác mộng.

Trong những ngày sống và chơi đùa cùng Bi-nô, Bê-tô nhận ra nhiều điều như chú hiểu ra vì sao con người lại nói rằng “Lời chào cao hơn mâm cỗ” hay tự do bao giờ cũng hấp dẫn hơn luật lệ.

Tiếp sau đó là những tâm sự của Bê-tô và Bi Nô về những điều mà chúng thấy thú vị trong đời sống như là được nghe mưa rơi trên mái tôn, sợ nhưng đầy thích thú, hay nhìn thấy nắng mới sau những cơn mưa.

Bê-tô cũng là chú chó đầy cảm xúc. Chú hiểu và đồng cảm với mọi người. Như khi nghe ba chị Ni đọc thơ về quê hương, Bê-tô cũng trầm ngâm nằm nghe và nhớ quê hương dù trong trí nhớ của chú không hề có bờ tre-ao làng-bụi cỏ…

Trò chơi yêu thích của Bê-tô và Bi nô là trò hỏi đáp. Hai chú cún có thể hỏi nhau tất cả mọi thứ trên đời.

Chúng cũng là những chú cún tràn đầy xúc cảm. Chúng chứng kiến những thay đổi trong gia đình. Khi bà mất, Bê-tô và Bi nô cũng buồn. Dù không thể khóc, nhưng chúng rên ư ử khi nghe chị Ni nói về bà.

Chúng cũng xúc động khi chứng kiến những tình cảm chân chất, ấm áp giữa bà con họ hàng, những con người làng quê bỗ bã nhưng tình cảm.

4. Cảm nhận và đánh giá Tôi là Bê Tô

Cảm nhận ban đầu khi biết đến tác phẩm “Tôi là Bê-tô”, hẳn chúng ta sẽ nghĩ rằng sẽ được đọc tự truyện của một người nổi tiếng nào đó. Ấy vậy mà, đây lại là cuốn tự truyện được kể bởi một chú chó tên Bê-tô. Điều này mang đến sự tò mò và kích thích trí tưởng tượng, liên tưởng của độc giả. “Tôi là Bê-tô” có thể nói không phải là cuốn truyện dài đầu tiên dưới góc nhìn nhân vật là động vật, nhưng chắc hẳn rằng, đây sẽ là một trong những tác phẩm ấn tượng nhất lấy đề tài động vật.

Thông qua tác phẩm, thế giới quan của những chú chó hiện lên rất trong sáng, ngây ngô nhưng đầy đủ hỉ nộ ái ố. Bạn sẽ hiểu vì sao chó được xem như người bạn thân thiết nhất của con người, chính bởi sự cảm nhận cảm xúc con người một cách nhạy bén của chúng.

Ngoài ra, chó còn là một loài động vật đánh hơi và đánh giá con người cực kỳ chính xác. Đọc cách Nguyễn Nhật Ánh mô tả Bê-tô và Bi nô cùng những chú chó khác đánh hơi sự xấu xa của lão Hiếng, ta sẽ nhận ra không thể coi thường giác quan của các chú chó.

“Tôi là Bê-tô” có lối viết đơn giản, sử dụng câu ngắn gọn, ít dông dài một phần giúp thể hiện sự chân thành, ngây ngô của các chú chó, một phần giúp người đọc dễ dàng tiếp cận và yêu thích tác phẩm bất kể ở độ tuổi nào. “Tôi là Bê-tô” rất phù hợp để các em thiếu nhi đọc để trau dồi tình yêu với sách và tình yêu mến đối với các loài vật. Mặt khác, “Tôi là Bê Tô” cũng là cuốn sách thú vị dành cho người đọc lớn tuổi, trưởng thành bởi những lời văn sâu sắc và triết lý cuộc sống ẩn sau những câu chuyện nhỏ của các chú chó.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Tôi là Bê Tô

Tóm tắt & Review Tôi là Bê Tô của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 21 Average: 4]
Cảm nghĩ của bạn

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

error: Content is protected !!!
Exit mobile version