Tóm tắt & Review sách Tự tình lúc 0 giờ – Liêu Hà Trinh
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Liêu Hà Trinh là một trong những nữ MC quen thuộc trên truyền hình hiện nay, cô được nhiều khán giả truyền hình biết đến qua các chương trình truyền hình. Không chỉ vậy, Hà Trinh còn thể hiện sự đa tài của mình qua việc viết lách. Nhắc đến sách của Liêu Hà Trinh ta phải kể đến: Tự tình lúc 0 giờ, Nợ nhau lời tạm biệt, Cúc họa mi và Em.
2. Giới thiệu tác phẩm
“Tự tình lúc 0 giờ” là tập thơ, tản văn đầu tay của nữ tác giả Liêu Hà Trinh. Cuốn sách là những dòng xúc cảm hết sức chân thật, đời thường được cô ghi chép lại và nhận được sự đồng điệu và ủng hộ của độc giả trên Facebook. Tác giả mượn trải nghiệm của mình để nói lên tâm sự của tất cả những người cùng quan điểm về tình yêu, về cuộc sống. Đó là những dòng cảm xúc tự đáy lòng về vẻ đẹp cuộc sống, vẻ đẹp của con người, cũng như luôn tự nhắc nhở bản thân “hãy giữ lấy hạnh phúc của chính mình và hạnh phúc luôn ở đó, cạnh chúng ta”.
3. Mục lục
Nội dung cuốn sách được chia làm 2 phần thơ và tản văn.
- Phần thơ
- Phần tản văn
4. Tóm tắt nội dung sách Tự tình lúc 0 giờ
Một số trích đoạn thơ được chọn lọc để giới thiệu tới các bạn.
PHẦN THƠ
PHẦN TẢN VĂN
ĐẦU KIA CỦA YÊU THƯƠNG
Trái ngược với yêu? Có ai đó lanh miệng trả lời liến: Là GHÉT!
Lanh lợi ghê! Xin thưa. Sai bét!
Ghét và Yêu tưởng chừng ngự trị trên hai thái cực nhưng không phải. Thậm chí, hoang đường mà nói thì hai tụi nó tuy hai nhưng mà một. Tưởng tượng nhé, khi bạn Yêu một ai đó: bạn nhớ người đó nhiều sau bản thân mình một tẹo mỗi ngày, bạn tìm để nhận dạng người đó đầu tiên trong một tấm ảnh tình cờ lướt qua, bạn cảm thấy sao sao đó trong tim khi người đó hạnh phúc (tất nhiên không phải cùng mình), và có một sự bực bội không hề nhẹ khi người ấy thân thiết cùng ai khác.
Điều đó xảy ra tương tự với người mà bạn ghét: bạn thù dai tới mức nhớ tên và lỗi của nó sau chừng ấy năm, tấm hình đông người vậy mà bạn vẫn ngó tìm mặt nó đầu tiên, và vô cùng bất an khi nó hạnh phúc cùng ai khác không phải mình. Y chang Yêu. Vậy Yêu và Ghét là một: như hai bông hoa hồng cùng loại khác màu, một đỏ – một vàng, một nồng nàn – một phản bội.
Yêu và Ghét dính với nhau bằng một sợi chỉ hồng không bao giờ thoát ra được, sợi chỉ mang tên Quan Tâm. Vì còn quan tâm người ta mới có nhã ý hỏi han nhau xem còn khỏe không hay chết chưa mặc dù “kể từ ngày đó đôi ta chẳng thấy nhau, em sống ra sao yêu người thể nào” (trích bài Người yêu cũ), còn quan tâm mới thấy lòng vô cùng bất an, râm ran hay nồng nàn khi có vấn đề gì xảy ra liên quan đến đối tượng mà ai-cũng-biết-là-ai-đấy.
Không Còn Quan Tâm, không có nhã hứng quan tâm, không việc gì phải quan tâm và thực sự không muốn quan tâm vì không còn tìm được lý do gì để quan tâm nữa, thì sẽ chính thức giải thoát khỏi mớ bòng bong mang tên Yêu-Ghét. Bông hồng đỏ hay vàng không quan trọng nữa, vì mình đã buông bỏ rồi.
Vậy đầu bên kia của yêu là Lãng Quên. Nếu muốn dừng yêu ai, ghét ai, đơn giản chỉ cần buông bỏ. Xin người, đừng tự xây nên bất kỳ cây cầu nào để đến với người ta.
Đừng viện bất kỳ lý do lý trấu gì để liên lạc nhắn tin, dò la, thăm hỏi người quen, dòm lén Facebook, nhìn trộm Instagram hay cả mớ ảnh cũ lâu ngày chưa (dám) dọn treo bày từa lưa trong phòng cũng làm ảnh hưởng đến quá trình Lãng Quên đang phấn đấu. Đừng tạo ra bất cứ lý do nào để quan tâm người ta cả để mà Quên.
Phải quên đi! Người chưa từng tồn tại sẽ không ảnh hưởng đến cảm xúc của bạn. File rác đã delete khỏi Trash, đương nhiên cũng không chiếm tí dung lượng ổ cứng nào nữa. Nhẹ tênh, sạch sẽ. Quên như chưa từng nhớ. Đi như chưa từng đến. Và chúng ta lại thênh thang một đường tiến bước. Để rồi chạm mặt nhau trên đường đời, đó không còn là một cái nhíu mày nhăn trán phớt lờ, mà chỉ là thoáng mỉm cười nhẹ tênh: “Xin chào, nhìn bạn quen lắm, hình như chúng ta chưa gặp lần nào…”
ĐÀN BÀ HƠN NHAU LÀ Ở TẤM LÒNG
Chứ không phải tấm chồng!
Bạn cưỡi một con ngựa đẹp thì chỉ mỗi con ngựa đẹp thiệt thôi chứ làm quái gì phải ép người khác nghĩ rằng bạn cũng thật là dũng mãnh (nhờ ăn ké con ngựa). Chúng ta cứ hay nhầm lẫn thứ khác là mình, giá trị của thứ mình sở hữu chính là giá trị bản thân mình. Nên việc nâng cấp giá trị bên trong thì luôn không quan trọng bằng việc làm cách nào để có nhiều thứ thuộc về thể diện được trưng bày hoành tráng nhất có thể.
Người ta bảo lấy được chồng tốt là phước phần của phụ nữ, đồng ý! Nhưng chưa bao giờ mình nghĩ rằng một anh chồng tốt sẽ là khiến chắn hoàn hảo cho một cuộc đời kém cỏi hơn. Tôi tin một cô gái lấy được nó, người ta sẽ bớt sợ The Death bởi lẽ những Kết Thúc chưa bao giờ là điểm cuối cùng nếu như còn có hy vọng. Thân xác chết đi, linh hồn còn ở lại. Khi một việc gì đó đã đến hồi kết, có nghĩa là một thứ mới đang đến. Một thứ còn dang dở được khép lại, nghĩa là bạn đã rảnh tay để sẵn sàng bắt đầu một việc khác. Tóm lại, The Death tưởng chừng như u ám và xui xẻo lại là lá bài tốt nêu ra cách giải quyết tối giản nhất cho mọi vấn đề: hãy chết đi, để được sống lại.
Cộng vấn đề một và vấn đề hai lại, chúng ta có can đảm đối mặt với vấn đề ba cũ kỹ nhưng cũng gây bao tổn thương tột cùng cho cả Trái Đất: Người không thuộc về ta, có nghĩa là thuộc về người khác.
Người bỏ ta, thì cũng đã đi xa lắm rồi. Người ta lạnh nhạt từ chối, thì cũng đã đau đủ rồi. Xin bạn đó! Khi một mối quan hệ chết đi, hãy cho nó cơ hội được an nghỉ. Dù đứng trước mộ hờn khóc tỉ tê không muốn về, hay đào đào bới bới dưới cỏ xanh, thứ nhận được cũng chỉ là nhúm xương lạnh đã rã rời không da thịt. Việc bảo tồn những thứ đã khuất, hãy để cho nghĩa trang. Việc của mình sau sự ra đi của một điều gì đó là sống tiếp, tươi mới thành tựu cả cuộc đời vì hơn ai hết bà hiểu rằng giá trị của mỗi cá nhân phải được đo đạc trên những cán cân riêng biệt. Người phụ nữ trí thức này bước ra từ Viện Đại học Princeton và sở hữu luôn tấm bằng tiến sĩ luật từ Harvard, bà tỏa sáng với bộ óc lạc quan tinh tế, xuất hiện trong phong cách thời trang gọn gàng sang trọng, những buổi phỏng vấn đơn lẻ chất chơi cùng những điệu nhảy bốc hụt hơi cùng các sinh viên trẻ khỏe, hơn hết đây cũng chính là cố vấn thân tín của hắc soái ca – một chính trị gia lỗi lạc. Một người phụ nữ toàn năng kết hôn cùng một người đàn ông toàn mỹ thì có gì là sai chứ?
Phụ nữ hơn nhau ở bản lĩnh sống, ở cách đối nhân xử thế thì cho dù có ế vẫn thực tế hơn một cô gái như hoa suốt ngày bô lô ba loa về sự thành công của chồng mà dường như sự đóng góp của cô nàng là bằng không. Hãy lấy một người chồng tốt vì anh ta xứng đáng với giá trị của bạn, chứ không phải để thỏa mãn vấn nạn chồng càng nhiều like thì hôn nhân mới tròn vai hạnh phúc. Mình nói thế có dễ hiểu không?
NGƯỜI KHÔNG THUỘC VỀ TA, HẲN THUỘC VỀ NGƯỜI KHÁC
Vấn đề thứ nhất: Có một số thứ sinh ra vốn là của nhau, hoặc thuộc về nhau không cần chi cố gắng: nhạc Trịnh và ngày mưa, như shisha và trà Persian Trung Đông, thịt bò và vang đỏ, chanh dây phủ lên cheese cake, xốt ớt và cao lầu, gừng và gà, Nhân Mã và Sư Tử, Cứ như là nếu không là của nhau mà để thứ gì khác thay thế thì thành ra ngớ ngẩn.
Vấn đề thứ hai: trong bộ bài Tarot có một lá mà nhiều người không thích xuất hiện trên trải bài của mình: The Death. Hiển nhiên, ai mà ưa sự chết chóc! Tuy nhiên, nếu chịu tìm hiểu rõ hơn về ý nghĩa của nó, người ta sẽ bớt sợ The Death bởi lẽ những Kết Thúc chưa bao giờ là điểm cuối cùng nếu như còn có hy vọng. Thân xác chết đi, linh hồn còn ở lại. Khi một việc gì đó đã đến hồi kết, có nghĩa là một thứ mới đang đến. Một thứ còn dang dở được khép lại, nghĩa là bạn đã rảnh tay để sẵn sàng bắt đầu một việc khác. Tóm lại, The Death tưởng chừng như u ám và xui xẻo lại là lá bài tốt nêu ra cách giải quyết tối giản nhất cho mọi vấn đề: hãy chết đi, để được sống lại.
Cộng vấn đề một và vấn đề hai lại, chúng ta có can đảm đối mặt với vấn đề ba cũ kỹ nhưng cũng gây bao tổn thương tột cùng cho cả Trái Đất: Người không thuộc về ta, có nghĩa là thuộc về người khác.
Người bỏ ta, thì cũng đã đi xa lắm rồi. Người ta lạnh nhạt từ chối, thì cũng đã đau đủ rồi. Xin bạn đó! Khi một mối quan hệ chết đi, hãy cho nó cơ hội được an nghỉ. Dù đứng trước mộ hờn khóc tỉ tê không muốn về, hay đào đào bới bới dưới cỏ xanh, thứ nhận được cũng chỉ là nhúm xương lạnh đã rã rời không da thịt. Việc bảo tồn những thứ đã khuất, hãy để cho nghĩa trang. Việc của mình sau sự ra đi của một điều gì đó là sống tiếp, tươi mới và đàng hoàng, rỡ ràng và hạnh phúc để bù đắp cho tất cả! Bù đắp cho tất cả những lời xin lỗi vì đã không đủ tốt cho nhau. Bù đắp cho những vết thương sâu mà chủ nhân tin rằng chỉ có người gây ra nó mới có quyền năng làm lành lại. Thật hoang đường! Khi một tình yêu không đủ lớn làm tổn thương tâm hồn bạn và để bạn chết đi cùng với nó, thì chỉ có thể là một tình yêu lớn hơn xuất hiện mới đủ quyền năng cứu rỗi mà thôi. Vì chỉ người ta thương mới làm ta đau, nên phải cần những người ta yêu sâu mới làm ta vui lại.
Hãy nghĩ đơn giản nghĩ rằng nếu cuộc đời là một vở kịch dài thì dù nội dung gay cấn hay tẻ nhạt, diễn viên cần tôn trọng những phân cảnh rõ ràng mang ý đồ của đạo diễn. Hai người gặp nhau và yêu nhau cảnh đầu, chưa chắc sẽ mãi mãi bên nhau ở những phần sau vì việc tạo màu cho vở kịch còn cần rất nhiều gia vị từ những nhân vật khác. Mỗi người một vai, hãy diễn tốt phân cảnh hiện tại, đừng vì quá xúc động và cứ cứng đông không thèm diễn nữa để cả vở kịch trơ ra, đạo diễn chẳng có để mà la, chỉ là khán giả xung quanh thấy chán mà bỏ rạp về hết…
Nói rồi nghe, người không là của mình, thì trước sau gì cũng sẽ tìm cách xa mình. Có những mùa Hè rực rỡ, trong khoảnh khắc người viết đang ôm chặt chàng trai Nhân Mã cao to của mình phi thuyền với tốc độ cao ra đảo chỉ để ngắm hoàng hôn đỏ rực đang đốt cháy bờ biển, mới biết rằng sự ra đi của chàng trai trước đó quả thực là hợp lý vô cùng. Cứ như là sự mất mát của nhân vật A là để tạo tiền đề cho nhân vật B xuất hiện. Nếu người trước không buông tay, thì sau những đắng cay bạn sẽ không thể nào gặp được người thực sự muốn cùng mình đi tiếp chặng đường còn lại, toàn tâm toàn ý, hợp lý mọi lý do và không vòng vo trong mọi chuyện.
Để A đi đi, đừng trách hờn chi cả. Thay vì suốt ngày treo status buồn thảm, u ám và tìm cách hack nick của người xưa để dây dưa tìm hiểu… Thì bạn có thể chọn phương án B là sống tốt hơn mỗi ngày: ăn uống điều độ, mở rộng quan hệ bạn bè, học thêm môn mới, làm việc chăm chỉ, bớt rượu chè khóc lóc, hăng hái tập gym cho săn đùi tan mỡ, cơ bụng lồ lộ. Để rồi ngày ngày đứng nhìn mình trước gương tự kỷ “Trời ôi sao mình đẹp quá! Mình xứng đáng có những điều tôi muốn!” Và sau đó bạn có thế chọn bất cứ điều gì mình muốn và tận hưởng nó!
Hãy tin mình đi, bạn thực sự xứng đáng có những điều mình muốn, và người ấy cũng vậy. Hãy để họ đi khi không còn duyên nữa, vì các bạn có một trải nghiệm thú vị hơn đang chờ được khai phá ở phía trước. Mãi yêu!
5. Cảm nhận và đánh giá Tự tình lúc 0 giờ
“Tự tình lúc 0 giờ” là cuốn sách hay cả về hình thức, nội dung và cảm xúc. Đây là cuốn sách thứ hai của tác giả Liêu Hà Trinh mà tôi tìm đọc sau cuốn sách đáng đọc một lần khi còn trẻ “Em” nên tôi đã rất kỳ vọng. Và quả thật, với lời thơ nhẹ nhàng, sâu lắng đượm buồn, dòng cảm xúc từ chính tâm trạng của một cô gái mang đậm chất nghệ sĩ, tác giả đã lay động lòng tôi, tuy buồn nhưng lại có thêm động lực để đứng dậy, ngẩng cao đầu sống kiêu hãnh, đừng để bất cứ ai áp đặt hạnh phúc cho bạn. Hãy cứ tìm kiếm những thứ khiến cho bạn cuộc sống của bạn thêm ý nghĩa nhất bởi cuộc sống của chúng ta còn nhiều điều thú vị, đây là lời khuyên tuy không mới nhưng tôi tin rằng nó rất cần thiết.
Gấp lại cuốn sách, mong rằng tôi cũng như bạn sẽ có thể sớm tìm được hạnh phúc và thành công cho chính bản thân mình. Trên đây là những chia sẻ của cá nhân mình về cuốn sách, mong có thể giúp bạn có thêm gợi ý về một cuốn sách hay.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Tự tình lúc 0 giờ – Liêu Hà Trinh