Tóm tắt & Review sách Thế giới mênh mông buồn vui cất vào lòng – Hall Of Dreamers
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Hall of Dreamers là hành trình theo đuổi đam mê viết lách của những người trẻ yêu nghệ thuật, yêu con chữ chân chính, không vì mục đích lợi nhuận.
2. Giới thiệu tác phẩm
“Thế giới mênh mông, buồn vui cất vào lòng” sẽ là “căn gác xép” chứa đựng những buồn vui của bạn, ôm ấp một cuộc đời bình lặng chẳng bão giông, cũng mong đời bạn là biển lớn, mang ước mơ gửi gắm về phương xa. Hãy để nỗi buồn vào nước, để từng con sóng cuốn nó chìm sâu vào đáy đại dương.
3. Tóm tắt nội dung sách Thế giới buồn mênh mông buồn vui cất vào lòng
Tương tư là nỗi đau đẹp nhất của con người.
Đã có những ngày, nắng bẽn lẽn đi vào lòng phố tựa muôn vàn trăng sao kết tinh trong một giọt sương, nhẹ nhàng trên môi em thắm lại. Gió đung đưa một điệu buồn man mác, là suy tư vô hạn của lòng người và cũng là chút gì đó nuối tiếc ở ngày mai. Có ai ngoài kia đang âm thầm chối bỏ những ngày mưa và có ai ngoài kia đang tập lãng quên quá khứ.
Quay lại nhìn nhau thêm đôi chút được không nếu đây chưa phải là điểm dừng. Tòa thành rực sáng kia như tượng trưng cho thứ tình yêu mà con người vẫn luôn mơ ước. Diễm lệ và kiêu sa, họ đang tìm gì và đã nhận được gì giữa thế gian tưởng chừng vô biên vô lượng?
Tôi thấy nó rồi, cái ánh sáng đỏ rực trong đêm miên man dài như vô tận. Một đốm lửa nhỏ lưu lạc hiện lên ở đôi mắt em, đó là chút quyến luyến và rất đỗi dịu dàng khi con ngươi rũ bóng xuống tâm hồn. Yên tĩnh quá, đừng ra đi mà không chào tạm biệt em nhé!
Vì em biết mà, tôi sẽ đi tìm, tìm chút thương thương nhớ nhớ còn đọng lại giữa đại dương, tìm chút sợi nắng nằm vất vưởng trên đám mây trôi hững hờ và cũng tìm em ở miền giao thoa tưởng chừng sẽ lạc bước. Nhưng đừng vì thế mà lo lắng cho tôi, bởi trái tim này luôn hướng về em như kim chỉ nam luôn hướng về phương bắc.
Có hơn gì đâu vào một sáng đẹp trời, ta hẹn nhau ở góc cũ để thỏa nỗi nhớ nhung, để khuây khỏa chút ý vị nhẹ nhàng và để lấy cớ nán lại hay ra đi cũng vừa vặn ai kia. Đã có những ngày như thế đấy, tôi âu yếm cùng nắng như thể sau đó sẽ quay lưng chẳng nhớ.
Vài giọt nắng rũ bóng trên tóc em và hàng mi khẽ buông trên sắc hồng của má. Cùng nhau ngắm cơn mưa mùa hạ trong đêm cũng chẳng có gì đặc sắc, nhưng thứ khiến trái tim vui vẻ chắc là cảm giác trong tôi có em và trong em có tôi.
Ôm mộng trùng phùng mà trải qua chênh vênh của cuộc đời, một khắc kia nhận được tấm lòng cứ tưởng rằng đã thoát ra khỏi ngăn cách sóng gió. Em ơi, thật muốn gọi nhiều hơn nữa, muốn âu yếm và hôn lên từng cử chỉ.
Hy vong ngày mai gặp lại chúng ta vẫn nhận ra nhau giữa triệu triệu người ngoài kia và chúng ta sẽ nhìn nhau với một đôi mắt cháy bùng khao khát.
Vụn vỡ hóa mây trời
Nắng về xé toạc bầu trời tháng Năm phía sau lưng, vụn vỡ hóa thành mây rồi rơi trên trang giấy. Những đứa trẻ ngẩng đầu ngắm nhìn khoảng trời không thanh không sắc ấy, mảng xanh trong phản chiếu ở đáy mắt, trong lòng là lời ước hẹn không biết có thể thực hiện được hay không.
Bởi mùa hè năm nay của những đứa trẻ ấy có thể sẽ thiếu đi màu áo nắng tinh khôi, thiếu đi quả bóng bay gửi gắm ước vọng được thả lên trời, thiếu lời ước hẹn trong lễ tốt nghiệp.
Nhiều năm về trước, bạn từng là một trong số chúng, ánh mắt trong veo ngẩng nhìn bầu trời. Bạn vẫn nhớ về những năm tháng ấy như một quãng thời gian đẹp đẽ nhất trong cuộc đời.
Ngày cuối cùng của mùa hè năm ấy, bạn đem toàn bộ hy vọng và mong mỏi gửi cả vào bầu trời. Ngày cuối cùng của mùa hè năm ấy, một mình bạn đi lên góc hành lang khuất lấp sau thư viện, bầu trời yên ắng nghe tiếng bật khóc.
Trong số đó, có những đứa trẻ nhắc rằng đừng phí hoài những giọt nước mắt, bạn biết rằng chúng tin vào lời hứa rồi sẽ còn gặp lại cũng tin rằng nhân duyên ấy không thể nào tiêu tán.
Bạn đưa tay gạt thứ chuẩn bị rời khỏi đáy mắt, trong lòng chỉ còn thứ u hoài không gọi thành tên nhưng chưa từng hối hận.
Những đứa trẻ gặp lại nhau, nhắc rằng mình từng đứng ở vị trí nào trong mùa hè năm ấy, tiếng cười nối lại những nứt vỡ sớm đã thành hình trong lòng bạn.
Nhưng những quả bóng năm ấy đều đã bay lên trời, sợi dây mảnh dẻ đã trôi tuột khỏi bàn tay, không cách nào níu giữ lại được, ngay cả một chút cảm giác mỏng manh từng tồn tại cũng không.
Những đứa trẻ lớn dần, không còn màu áo tinh khối, không còn nụ cười trong vắt của năm mười bảy tuổi. Mỗi năm lớp trưởng xưa cũ vẫn đều đều đăng bài nhắc về lời ước hẹn năm nào, nhưng người cứ thưa thớt dần.
Bạn cũng dần để bản thân trôi đi trong những đêm dài, không còn quan tâm ánh sao băng vụt qua bầu trời, cũng biết rằng không thể nào kéo lại những năm tháng ấy.
Kỳ hạn yêu thương
Tôi trở về khi nắng hoang hoải phía sau cánh đồng, chọn cho mình một con đường dài hơn mà trước giờ vốn không thường đi. Thời gian vì thế chông chênh giữa hai bóng nắng, lạ lẫm và mơ hồ mắc vào bánh xe nghe lạo xạo.
Tôi đứng đó, nhìn dòng nước lững lờ trôi phía dưới. Đã có lúc nhìn mây âm u, tôi tưởng rằng chỉ cần nắng lên thì mọi thứ sẽ ổn.
Tôi đứng đó, ở vị trí em đã từng đứng, đột nhiên hiểu nỗi chơi vơi bất lực của em khi không ai nắm lấy bàn tay và không biết đưa tay cho ai.
Em biết không, trong cuốn sách Những ngã tư và những cột đèn của Trần Dần có một nhận định như thế này, rằng quá khứ và tương lai chiếm hết cả chiều dài thời gian, hiện tại chẳng là cái gì, chỉ là một cái chớp mắt, chỉ là một phần rất nhỏ, của cái chớp mắt.
Tôi đứng đó, chợp mắt vài lần như tác giả đã từng nói, thầm nghĩ nếu tất cả chỉ là cái chợp mắt thì mọi nỗi đau rồi cũng sẽ kết thúc và chìm vào hư vô.
Thế nhưng nếu thực tại chỉ là một cái chớp mất, thì những êm dịu của quá khứ chẳng phải sẽ là vô nghĩa hay sao? Cả những hy vọng trong giấc chiêm bao cũng không còn nơi gửi gắm.
Nếu em lắng tai nghe kĩ, sẽ thấy tiếng đại dương vọng về, yếu mềm và khẩn thiết nhất trên đời, rằng đừng buông tay tôi, đừng buông tay cả người cùng em đi qua những đêm dài.
Nếu em ngước mắt nhìn, sẽ thấy cho dù bầu trời sà xuống rất gần với mặt đất, cả khi hai đường biên có thể chạm vào nhau rồi vụn vỡ thành trăm ngàn mảnh, chỉ cần còn một hơi thở cũng mong rằng sẽ là chỗ dựa cho em trong những đêm đơn độc không ai đợi chờ.
Ở giữa vũ trụ bao la, nơi em không thể lắng tai nghe, không thể ngước mắt nhìn tỏ, vẫn có những điều đẹp đẽ lững lờ trôi. Cho dù là hàng triệu năm về trước hay vạn kiếp về sau, nó cũng không bao giờ tan biến.
Tôi sinh ra từ vụ nổ của một ngôi sao đã chết và em là mặt trời bé con của tôi, là điểm bắt đầu cho một thiên hà rực rỡ nhất, chiếu sáng cả một góc vũ trụ của tôi.
Vậy nên em đừng đặt ra những kỳ hạn của yêu thương, đừng để trái tim mình lơ lửng và vô định. Thực tại lay động trong cái chớp mắt của em, nỗi nhớ rung nhẹ trên bờ mi và làm ướt vai tôi.
Trong câu chuyện quá khứ của em, tôi có thể lướt qua khi em đang mua đồ ăn trong siêu thị. Lúc em đang lặng lẽ ngắm nhìn mây bay ngoài cửa sổ thì tôi chạy ngược chuyến tàu, tiến vào màn đêm vô tận.
Nhưng còn tương lai xa vời, chỉ mong rằng mãi mãi làm người khách trong quán trà có tên “Chẳng có ai” của em. Tôi cùng em lặng nhìn cây hồng già ngoài cửa sổ, bên này tiếng trà sôi lăn tăn trong chiếc ấm thủy tinh và hơi nóng làm ứng hồng gò má của em.
Ngoài kia, nắng reo vui trên nhành hoa em trồng…
4. Đánh giá sách Thế giới mênh mông buồn vui cất vào lòng
“Thế giới mênh mông, buồn vui cất vào lòng” – “căn gác xép” dành cho những người bên lề của cuộc đời đang: loay hoay mãi với “vị đắng” quẩn quanh trong cuộc sống thường nhật của mình, thấy trái tim mình lơ lửng và vô định hay muốn quên đi chuyện cũ để đón nhận “viên kẹo ngọt” của cuộc đời.
Đôi khi, cuộc đời khiến bạn mệt mỏi, đau khổ và tuyệt vọng, nhưng bạn biết không, chỉ cần nhịp tim bạn vẫn đập, hơi thở vẫn đều đặn và nước mắt vẫn rơi, dẫu có là những giọt nước mắt bi thương thì bạn vẫn còn nợ cuộc đời hai tiếng cảm ơn. Bởi thức dậy nghĩa là cơ hội, và sống là một đặc quyền để viết tiếp trang thứ hai của đường đời.
Gấp lại cuốn sách, mong cho bạn luôn tìm được hy vọng của chính mình, không vì thất bại mà lạc lối, không vì khó khăn mà sai đường. Bởi “thế gian này vốn dĩ rất tươi đẹp, hãy để gió mang nỗi buồn của bạn gửi vào mây, hóa thành mưa rơi xuống nhân gian rồi trôi đi mất.”
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Thế giới mênh mông buồn vui cất vào lòng – Hall Of Dreamers