Trang chủ Văn học Tóm tắt & Review sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi...

Tóm tắt & Review sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi – Kỳ Anh, Trịnh Nam Trân

0

Tóm tắt & Review sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi – Kỳ Anh, Trịnh Nam Trân

1. Giới thiệu tác giả

Trịnh Nam Trân (1992)

Sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Nam Trân luôn bị ám ảnh bởi những cảm xúc bị che giấu, kìm nén và những điều bí mật, cô thường thể hiện chúng qua những câu thơ của mình. Cô chọn viết thơ bởi đối với cô, thơ là thứ ngôn ngữ diệu kỳ và đẹp đẽ nhất. Nó vừa bộc bạch vừa ẩn chứa, nó vừa rõ ràng, công khai vừa mang tính biểu tượng. Nó là một câu chuyện được kể bởi nhiều cách khác nhau tùy theo cách người ta đọc bài thơ.

Kỳ Anh Trần (1989)

Photographer của những bộ ảnh đầy chất thơ và cảm xúc. Với Kỳ Anh, hình ảnh nói lên tâm hồn, kể những câu chuyện theo từng góc nhìn khác nhau. Anh tin rằng cách người ta tạo nên bức ảnh hay cách họ nhìn vào nó thể hiện một phần con người bên trong. Với những quan điểm, góc nhìn chung về nghệ thuật, Kỳ Anh và Nam Trân đã cùng nhau tạo nên những tác phẩm thơ – ảnh song song, như để bổ trợ cho nhau, thổi hồn vào chữ và hình cho nhau.

2. Giới thiệu tác phẩm

“Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi” viết về những câu chuyện tình yêu đầy xúc cảm của người trẻ trong hình hài những bức thư tình không được gửi đi mà giấu giữ cho riêng mình. Không khó để tìm được sự đồng điệu tâm hồn về mặt cảm xúc với những dòng thư ấy, qua từng dòng chữ ẩn chứa sự dịu dàng, người đọc hẳn sẽ thấy chính mình trong đó. Đó là những nhớ thương chờ đợi, những giận hờn vu vơ, những lo sợ được mất và cả những tổn thương, vụn vỡ ùa về khi nhớ lại tin nhắn bỏ ngỏ lúc 2 giờ sáng, nụ hôn đầu tiên đầy ngây ngô, vụng về…

Qua hai phần thơ và tản văn, cùng những tấm ảnh mang dáng hình những bức thư tay, nàng thơ Trịnh Nam Trân của Tiệm sách hoa cúc và chàng nhiếp ảnh gia nổi tiếng Kỳ Anh sẽ mang lại cho người đọc những vần thơ, những câu chuyện đầy cảm xúc về tình yêu với cả niềm vui và nỗi buồn bằng giọng thơ văn nhẹ nhàng, gần gũi, vừa cổ điển vừa lãng mạn. Để rồi giúp ta nhận ra rằng, hãy biết trân trọng người đang bên cạnh sẻ chia mọi niềm vui, nỗi buồn của cuộc đời này với bạn.

Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi cuốn sách này của Nam Trân – Kỳ Anh sẽ xoa dịu trái tim người đọc bằng cái vẻ bình dị, dịu dàng rất riêng, an ủi những người trẻ đang loay hoay giữa sóng gió cuộc đời, để ta vững tâm trong hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực!

Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi một lá thư tình êm dịu cho những ngày ta cảm thấy cô đơn, hay những ngày hậu valentine chẳng món quà gửi gắm. Vậy hãy để “Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi” như một lá thư tình cầu chúc ta sẽ sớm tình được tình yêu cho chính bản thân mình.

3. Tóm tắt nội dung sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi

Sau đây hãy cùng mình chọn ngẫu nhiên và thưởng thức những vần thơ của cuốn sách nhé!

“Đừng làm mây bay
bởi anh sẽ chạy theo em
đừng làm tia nắng
bởi anh sẽ để nắng đốt tan
đừng làm hoa ngàn
bởi anh sẽ ganh cùng chiếc lá
đừng làm biển cả
bởi anh sẽ chết đuối thật sâu
hãy làm thương đau
để anh vĩnh hằng ghi dấu.”

“Chuyện tình trong lá thư tay
Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi
Chuyện về một khúc phân li
Năm dài, tháng rộng, vẫn đi ngược đường”

“Trăng đã lên mấy bận 
Trời đổi mấy gợn mây
Nắp biển mở rồi đậy
Áo người cũng đã thay.
Rượu vơi chẳng còn đầy
Tóc đã chạm chân mây
Tháng năm thôi than khóc
Sao buồn vẫn ở đây?”

“Một lần giũ hết đau thương
từ trong bóng tối tìm đường nguôi ngoai
lồng ngực từng nhịp sạn chai 
cầu trăng soi sáng cho ai thấy mình”

“Và nếu một ngày
em bước đi
trên con đường dài
em sẽ nhớ ai?
em có ở lại?
em có ngần ngại?
Và mai
và nếu mai đây gặp lại
thì hai chúng ta
còn lại?
những gì?
Thì thôi 
thì cứ đi thôi, thật vội
vì những dấu chân tình tội
chẳng thể giữ em ở lại
Thì thôi 
người cứ đi con đường dài
đường chẳng có tôi tồi tại
đường khiến đôi ta mệt nhoài 
vì nhau.”

“Những lời cũ mèm
em đã nghe trọn
những câu trách móc
em đã trao tròn
những vệt son môi
em đã bôi sạch
những lần bộc bạch
em còn thiếu anh
những ngày hè sang
ve kêu khản cổ
những ngày mưa bay
lòng nghe thác đổ
những giờ hò hẹn
đổ vào thinh không
những lần ngại ngùng
không dám nhớ mong
những lần mong manh
em đã có đủ
những lần mong anh
hiều hơn giấc ngủ
những ngày tập đếm
khi nào sang thu
những ngày đợi chờ
khi nào thì đủ?

“(ước)
Cho tôi làm kẻ du hành
đôi chân độc bước mong manh đường đời
cho tôi làm kẻ kiệm lời
mỹ từ ngọt nhạt không rơi vội vàng
cho tôi làm chiếc lá vàng
chẳng còn lo sợ ngày tàn héo hon cho tôi làm mảnh trăng non
để còn sáng tỏ đường mòn ai đi
vậy mà… thành kẻ tình sĩ để rồi mòn mỏi tan đi một đời…”

“Anh thèm làm nắng
để hôn lên vai
thèm làm ngày mai để cùng thức giấc
thèm làm cung bậc
trên tay em đàn
thèm làm cái thang
đưa em vào mộng
thèm làm dòng sông
cho em soi bóng
thèm làm đóa hồng
tưới tắn nơi em
thèm làm mảnh rèm
che em trong trắng
thèm làm mảnh trăng
noi em múc nước 
thèm làm cây thước 
để đo lòng em
thèm thấy nơi em
một lần ngoái lại
thèm được một mai 
cài hoa lên tóc
thèm được một chốc 
chạm vào môi xinh
thèm cho chúng mình
mối tình có thật.”

“Mai này có thương đau
gọi tên nhau khe khẽ
tôi không hứa tôi sẽ
vẽ lại được trời xưa
nhưng ghế trống tôi chừa
em gục đầu mưa gió.”

“Anh ơi nhận lấy chút tình
nhận rồi em sẽ dệt mình thành đôi 
thành rồi em ướp bờ môi 
trong làn rượu nóng giao bôi duyên hồng
chọn ngày đẹp trời rất trong
em đơm xiêm áo yếm hồng theo anh.”

“Em diễn vở Ngây Thơ
Tôi nhập vai Giả Vờ
Ngờ đâu tôi diễn tệ
Giả Vờ hóa Mộng Mơ
Em vẫn diễn Ngây Thơ
Tôi Mộng Mơ thật lòng
Em đóng màn, khép vở
Vỡ òa một giấc mơ.”

“Em ơi em có thể
cho tôi xin nụ cười?
tôi hứa tôi sẽ giữ
dẫu tháng năm đổi dời”

“Nếu mà…
Nếu mà em muốn khóc
Hãy ngước lên trời rộng
Để mặt trời óng ánh
Tô mắt huyền thêm trong
Nếu mà em muốn khóc
Hãy cúi nhìn dòng sông
Nỗi buồn hòa dòng chảy
Trôi ra biển mênh mông
Nếu mà em muốn khóc
Hãy tựa một chiếc cây
Chúng đã từng vạch đất
Mạnh mẽ lớn từng ngày
Nếu mà em muốn khóc
Đừng lau vội bằng tay
Cứ để lệ tuôn thế
Rồi tôi sẽ đến ngay”

“Tôi có yêu em?
em đoán xem?
tôi có chờ em?
em đoán xem?
em bảo là “không”
em thật kém!
bao nhiêu năm rồi
em đếm xem?”

“Nói gì khi nói về anh? Nói về một sớm trong lành lá hoa
 Nói gì khi nói chúng ta? Nói về chăn gối thềm nhà em phơi
Nói gì khi nói cuộc đời? Nói về năm tháng có lời yêu thương.”

“YÊU… dựng lên thành trì kiêu hãnh
em đâu nào ngờ sẽ gặp anh
cái ôm dịu dàng như làn gió
thành trì từ đó chợt mong manh…”

“Thế giới đâu lớn là bao
mà sao dẫu gặp, nhìn nhau vô hình
khúc quanh vẫn mãi lặng thinh
dù trăm lần rẽ tim mình lung lay
trao nhau những lá thư tay
năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi.”

“Em buồn vì đóa hoa rơi 
em buồn vì một đôi lời tình ca 
em buồn vì nắng nhạt nhòa
nhưng em chẳng tiếc một ta si tình.”

“Hẹn nào dài nhất hỡi em ơi?
Có phải là khi đợi cả đời ?
Nếu thế thì anh cũng nguyện đợi
Đến tận cuối mùa lá thu rơi
Hẹn nào dài nhất hỡiem ơi?
Anh ước chi sao chỉ một đời
Để ngày cuối cùng em vẫn biết
Đã gặp nhau được giữa trùng khơi.
Hẹn nào dài nhất hỡi em ơi?
Xin em hãy nói “đợi cả đời”
Chứ đừng hẹn nhau ở muôn kiếp
Biết tìm kiếp nào hỡi em ơi.”

“Tim ta chẳng đủ sáng ngời
để che em giữa gọi mời đục nhơ
em ngủ vùi giữa ngây thơ
dệt ra giấc mộng hoang sơ cuối đời.”

“Bạn thân mến, thanh xuân cứ liều mình vì
chuyện tình cảm một chút, để sau này khi tình cờ
gặp lại người mình rất yêu khi còn trẻ sẽ
chẳng phải nuối tiếc và không can tâm.”

“Mối quan hệ nào cũng mở đầu và kết thúc
bằng câu nói “xin chào”
Câu “xin chào” đầu tiên, là rất vui được gặp cậu.
Còn câu “xin chào” thứ hai, là xin lỗi, chào tạm biệt.”

5. Cảm nhận và đánh giá sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi

Đọc xong cuốn sách, tôi cảm đặc biệt cảm mến những vần thơ nhẹ nhàng gần vừa cổ điển vừa lãng mạn của tác giả. Mỗi bài thơ là một mạch cảm xúc đẹp đẽ, đơn giản mà làm cho tinh thần của tôi tốt nên bội phần. Có thể nói Yêu chính là loại tình cảm xinh đẹp nhất trên đời, nó mang trong mình một dòng nhiệt huyết khi yêu, một chút ngọt ngào khi yêu.

Như những dòng thơ của Nam Trân vậy. Không khó để tìm được sự đồng điệu tâm hồn về mặt cảm xúc với những dòng thư ấy, qua từng dòng chữ ẩn chứa sự dịu dàng, người đọc hẳn sẽ thấy chính mình trong đó. Đó là những nhớ thương chờ đợi, những giận hờn vu vơ, những lo sợ được mất và cả những tổn thương, vụn vỡ ùa về khi nhớ lại tin nhắn bỏ ngỏ lúc 2 giờ sáng, nụ hôn đầu tiên đầy ngây ngô, vụng về…

Thật không sai khi tin rằng những ai chưa yêu, đang yêu hay đã yêu khi tìm đến quyển sách này chắc chắn sẽ cảm nhận hết thảy hương vị hạnh phúc trên đời bởi ”Năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi” chính là mảnh ghép tuyệt vời nhất dành cho trái tim các bạn.

Một cuốn sách thơ rất nhẹ nhàng mà sâu lắng, cuốn sách giúp bạn xua tan đi những lo toan trong cuộc sống để chậm rãi cảm nhận cái đẹp của tình yêu.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi

Tóm tắt & Review sách Năm thương tháng nhớ không ngày gửi đi – Kỳ Anh, Trịnh Nam Trân

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 2 Average: 3]
Cảm nghĩ của bạn

0 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

error: Content is protected !!!
Exit mobile version