Tóm tắt & Review sách Đi vòng thế giới vẫn quanh một người – Lam

0
2009

Tóm tắt & Review sách Đi vòng thế giới vẫn quanh một người – Lam

1. Giới thiệu tác giả

Lam, cô nàng sở hữu fanpage Xanh Lam với hơn 150k lượt thích. Lam là một tác giả trẻ luôn mang đến sự tích cực, gây ấn tượng với câu nói “một chiếc ôm nhỏ bé đang vượt qua vạn nghìn câu chữ chỉ để ôm bạn vào lòng”

2. Giới thiệu tác phẩm

“Đi Vòng Thế Giới Vẫn Quanh Một Người” là tập thơ chứa đựng những gì dịu dàng nhất, ẩn giấu những nỗi niềm, gói ghém những nhớ thương và đan cài hàng vạn sợi tình trong mỗi trang viết.

3. Tóm tắt Đi vòng thế giới vẫn quanh một người

Một ấn phẩm ngọt ngào dành tặng cho những ai:

Đã và đang cất giấu trong trái tim mình một tình yêu

Đã đau đớn, đã vượt qua hoặc vẫn đang xoay xở để chữa lành thương tổn

Cho những cô gái, chàng trai đang quay cuồng với thanh xuân nhưng vẫn chưa tìm được câu trả lời cho một nửa phù hợp của mình.

Sau đây, hãy cùng mình trải nghiệm những trang thơ ngọt ngào của Lam nhé!

 

“Đi vòng thế giới vẫn quanh một người

có khi đi khắp đất trời

giẫm mềm sương núi, rối bời chân mây

mà lòng chẳng thấy đắm say

như khi ngồi cạnh đan tay một người

 

có khi

hạnh phúc cũng lười

chỉ nằm im ở chỗ người ta yêu.”

 

“em sẽ mặc váy trắng

đứng giữa lễ đường hoa

ngoài trời chang chói nắng

bọn chim nhỏ cười xòa

 

anh comple, đứng thẳng

trán rịn đầy mồ hôi

mọi người đều chúc phúc

bọn nhỏ này đẹp đôi

 

mình thương nhau như thế

lặng lẽ, bình yên thôi

một căn nhà gỗ nhỏ

nằm lặng dưới chân đồi

 

dẫu mùa đông gió nổi

hay xuân đến dịu êm

dù hạ, thu cũng thế

ta bên nhau êm đềm.”

 

“chiếc lá ngày cuối hạ

vẫn cứ thản nhiên xanh

dù biết khi thu tới

nó sẽ phải lìa cành đồng

 

nụ hoa xinh vẫn nở

dù trời đổ mưa giông

ít phút giây rực rỡ

vẫn cứ cố hết lòng

 

chỉ cần ta còn thở

lòng sẽ chẳng ngừng mơ

kệ cuộc đời trắc trở

bỏ cuộc, chẳng bao giờ.”

 

“sao hôm nay lại khóc

chẳng cười lên cho xinh?

sao không tìm ai đó

yêu thương, vỗ về mình?

 

hôm nay chẳng cười nữa

buồn thì cứ khóc thôi

vờ làm người rắn rỏi

nghĩ đến đã mệt rồi

 

hôm nay muốn bỏ hết

những chiếc mặt nạ xinh

dù gương mặt rỗng tuếch

ít nhất cũng là mình.”

 

“hôm nay thức đẩy sớm

nấu một bát phở bò

nỗi buồn xếp thẳng thởm

cất gọn cùng âu lo

 

hôm nay tô son đỏ

mặc thêm chiếc váy xinh

hôm nay có cô bé

đang tập yêu chính mình

 

hôm nay tim đóng cửa

lúc thương nhớ ghé thăm

trái tim chừa khoảng trống

để bình yên ghé nằm

 

hôm nay trời xanh thẳm

đời mình cũng chợt vui

tổn thương xa xôi lắm

đã lặng lẽ chôn vùi.”

 

“hôm nay ổn chứ, bạn yêu

hôm nay chỗ bạn có nhiều nắng xanh?

hôm nay lòng có mong manh

đi vòng thế giới vẫn quanh một người?

 

hôm nay có lại mỉm cười:

“không sao, tớ ổn, mọi người đừng lo

đêm về thì lại co ro

ngồi trong góc khuất khóc to một mình.”

 

“chúc em ngày mới thật đẹp xinh

nhớ ăn đúng bữa, nhớ thương mình

khẩu trang nhớ cất trong túi xách

nỗi buồn nhớ vứt tận trời xanh

 

hôm nay vui nhé, bé của anh!”

 

“ước gì cậu bé tí

như kẹo viên ngào đường

chỉ để mình tớ thương.

tớ giấu trong túi áo.”

 

“tình ở trong tôi

bình thường lắm

chẳng mộng bạc đầu mộng xa xăm

 

khi mình đưa tay

người sẽ nắm

thế đã đủ đầy

chuyện trăm năm.”

 

“gửi một chiếc ôm không địa chỉ

đến một ai đang bật khóc giữa đời

hôm nay đã mệt mỏi nhiều rồi nhỉ

cố lên nào, bạn nhỏ của mình ơi!”

 

“sáng thức giấc lòng chẳng còn tan vỡ

thấy nắng xanh hơn những dạo bình thường

hóa ra dù người rời đi hay ở

cuộc đời mình vẫn rất đỗi dễ thương.”

 

“em có thể đi giày cao gót

mặc váy xinh và xúng xính lụa là

em có thể đi dép lê hoặc boot

mặc áo phông, tóc nhuộm đỏ như hoa

 

em có thể ăn mặc theo em thích

thân thể em, chẳng phải của người ta

chỉ cần em sống một đời có ích

biết yêu thương và biết cách thật thà

 

em có thể chọn cô đơn, nếu muốn

chọn kết hôn lúc em đã sẵn sàng

người em thích dẫu là nam hay nữ

lời ngoài tai, xin em nhớ đừng màng

 

cuộc đời này chẳng ai thay em sống

nước uống vào nóng, lạnh tự thân hay

đừng mang lời bình phẩm để bên tai

rồi đắng cay chỉ bản thân mình chịu.”

 

“chúc em luôn yên ổn

sau vạn nghìn bão giông

chúc em sau tổn thương

sẽ tìm ra cầu vồng

 

chúc em luôn hạnh phúc

dẫu đời lắm xót xa

chúc em luôn kịp lúc

để đón tình yêu qua

 

bao mong cầu đẹp nhất

trong một sáng tháng Ba

giấu trong chiếc ôm ấm

đang đợi em trước nhà.”

 

“chúng mình hay tìm mấy điều ở xa xa

rồi im lặng khóc trong một chiều không nắng

chúng mình sẽ buồn nếu cạnh bên quạnh vắng

nhưng lại thích ôm thương tổn giấu vào lòng

 

nhưng mà cậu này, cậu có biết hay không?

ai trong chúng mình cũng được quyền yếu đuối

vì đâu ai mang trái tim ra đo tuổi

nên cứ khóc òa nếu cậu thấy không vui.”

 

“nhớ phải ăn đủ bữa

hoa trước cửa nhớ chăm

những chuyện xưa mục rữa

đừng mang ra khóc thầm

 

nếu hôm nay mệt quá

nhớ phải biết nghỉ ngơi

đừng ôm nhiều uất ức

để đêm nằm chơi vơi

 

đừng ăn nhiều mì gói

hay bỏ bữa sáng, trưa

đừng mang thân thể nhỏ

để đánh liều, rõ chưa?

thế giới này xấu lắm

buồn nhiều ơi là nhiều.”

 

“ngồi vỉa hè trà đá

tay áp má vào nhau

thành phố lướt qua mau

những buổi chiều chập choạng

 

ánh hoàng hôn nứt rạn

cậu mặc chiếc áo xanh

con xe nhỏ loanh quanh

đôi tay mềm bám áo

 

đôi má hồng như táo

miệng thỏ thẻ ậm ừ

muốn yêu cậu không ư?

ừ thì là tớ có.”

 

“tình tớ như viên đá

giữa trưa hạ nóng ran

thương cậu đến nắng tàn

đến chảy tan thành nước

 

nếu một ngày biết được

cậu sẽ thấy thế nào?

sẽ im lặng thở phào

hay đớn đau vì tớ?”

 

“hôm nay thật mỏi mệt

để có thể mỉm cười

nhưng mà không sao hết

chẳng cần phải cố tươi

 

vui, buồn và hờn giận

là xúc cảm của mình

chẳng cần phải kìm nén

kẻo xước trầy tim xinh

 

cứ khóc khi em muốn

tỉ tê lúc ưu sầu

ta sống đời ta muốn

mặc những lời đâu đâu. “

 

“có phải bụi làm mắt cậu cay

sao cứ đỏ hoe, cứ lưng tròng

có phải hôm nay nhiều mệt mỏi

cậu đã buồn nhiều có phải không?

 

đừng lo giữa thế giới mênh mông

sẽ có một ai rất thật lòng

ước mong cậu sẽ luôn vui vẻ

cậu chẳng một mình, cậu biết không?”

 

“ở đâu đó giữa vũ trụ này

sẽ có một ai luôn dõi về phía cậu

như trục quay địa cầu luôn hướng về Bắc Đầu

như sóng ngầm ôm ấp đại dương sâu

 

ở đâu đó trong những buổi đêm thâu

lúc cậu gối đầu lên tay tôi bật khóc

những thương nhớ đã lên rêu cũ mốc

chúng mọc đầy ở trong trái tim tôi

 

có lẽ là muốn cậu biết, hoặc thôi

trong những đêm dài cậu nhớ về người ấy

là những đêm với tôi đau như thảy

ai cắm trong lòng những ngọn cỏ đầy gai.”

 

“này cậu ơi, mình bảo

mình có thích một người

cậu ấy đáng yêu lắm

nhưng ít khi mỉm cười

 

bởi vì cậu ấy nghĩa

rằng cậu ấy chẳng xinh

mấy lời nói linh tinh

thường làm cậu ấy khóc

 

cậu ấy hay mệt nhọc

nhưng cứ cố gắng gồng

 

 

thương tổn cứ chất chồng

giấu sâu trong tim nhỏ”

 

“chú mèo con gục khóc

bên cửa sổ mưa rơi

hóa ra vì chú nhớ

đám mây trên bầu trời

 

cô bé nào bật khóc

bên mèo nhỏ lặng thinh

hóa ra vì cô nhớ

một ai chẳng thương mình.”

 

“em có muốn mỗi tối

có trà sữa ngọt thơm

một bữa cơm nóng hổi

đợi em cùng chiếc ôm

 

bát đũa em chưa rửa

đã sạch sẽ sáng tinh

bóng đèn hư đã sửa

hoa đã cắm trong bình

 

nệm chăn đã ủ ấm

nước nóng cũng vừa pha

chú mèo con tròn bụng

đã ngủ bên góc nhà.”

 

“không chúc em giàu có

chỉ chúc em bình yên

không chúc em lộng lẫy

chỉ chúc không muộn phiền

 

không chúc em tìm thấy

tình yêu của đời mình

chỉ chúc em tự biết

dịu dàng với tim xinh

 

một đời tôi chỉ chúc

em bình dị, an yên

luôn có ô sẵn túi

mỗi khi trời chao nghiêng.”

 

“anh đứng ngoan ở đó

em sẽ chạy thật nhanh

để mang tình yêu nhỏ

gửi tặng anh, tặng anh

anh đừng yêu ai khác

ngày mưa ướt lấm lem

anh chờ thêm một chút

đợi em, hãy đợi em.”

 

“tôi sẽ mang em đi ngắm hoàng hôn

nơi bờ biển mà em luôn hằng thích

chúng mình ở đó, ôn chuyện xưa cũ rích

bãi cát cháy vàng hoe ánh nắng chiều hôm

 

dưới phút ngày tàn ta trao những chiếc ôm

đôi tay đan ngón, môi thơm làn tóc rối

ngàn vạn tổn thương hóa tro về nguồn cội

trong phút em cười, bối rối bảo yêu tôi.”

 

“đừng làm một chú ốc sên

thu mình trước những sấm rền, bão giông

cũng đừng làm nhánh xương rồng

dù bao khắc nghiệt vẫn gồng mình xanh

 

bởi vì tim nhỏ mỏng manh

nên ta càng phải dỗ dành, yêu thương

những khi vấp ngã trên đường

không cần tỏ vẻ: bình thường, không đau

 

cứ òa khóc mỗi khi đau

sẻ chia những chuyện làm nhau thấy buồn

chỉ là chẳng được phép buông

khóc rồi thì gạt lệ tuôn, mỉm cười

 

cuộc đời có mấy đôi mươi

đừng luôn sợ sệt mà lười bước đi

cũng đừng gắng gượng làm chi

rồi mang đau đớn chất ghì vào tim.

4. Đánh giá sách Đi vòng thế giới vẫn quanh một người

Chúng ta dù ở độ tuổi nào, dù miệng từng phủ nhận hay trốn tránh tình yêu thì thực ra đều đang ôm một khát khao được chạm vào và được kiên nhẫn thấu hiểu.
Có người đứng trước những đổ vỡ trong tình ái, lựa chọn trở nên bận rộn để quên đi. Lại có người xách balo và đi đến một nơi thật xa, với mong muốn bỏ lại quá khứ, vứt đi kỉ niệm để có thể làm lại. Nhưng cũng có người giữ nguyên nhịp sống, dù đêm hôm trước có khóc lóc thì ngày hôm sau vẫn mỉm cười và hết mình với cuộc đời.

Nhưng sau tất cả, chúng ta đều nhận ra – vì người ấy ở trong tim, nên dù cố gắng quên cỡ nào, có tỏ ra bình thản ra sao, có đi xa tới đâu thì “vẫn quanh một người” mà thôi.

Lời giải đáp cho câu hỏi có cần quên hay không? Làm cách nào để bày tỏ và làm sao để biết được người ấy là “đúng người” cũng sẽ được lật mở qua từng trang viết dịu dàng trong “Đi Vòng Thế Giới Vẫn Quanh Một Người”.

Cuốn sách nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, nếu có cơ hội trải nghiệm cuốn sách này. Thì bạn hãy chọn một con số bất kì và lật đến trang sách đó để đọc nhé. Đừng đọc một lèo hết cuốn sách mà hãy thử cách trên nhé! Sẽ thú vị hơn đấy.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Đi vòng thế giới vẫn quanh một người

Tóm tắt & Review sách Đi vòng thế giới vẫn quanh một người – Lam

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây