Tóm tắt & Review sách Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương – Én & Thích A Tèo

0
214

Tóm tắt & Review sách Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương – Én & Thích A Tèo

1. Giới thiệu tác giả

Én (Lê Hoàng Phi Yến) và Thích A Tèo (Nguyễn Duy Tân) đã kết hợp viết lên cuốn sách này ấm áp này.

2. Giới thiệu tác phẩm

“Đến cuối cùng, ai cũng cần một người thương” – cuốn sách này là sự kết hợp đầy duyên dáng của hai cây viết trẻ “Én” và “Thích A Tèo”. Hai tác giả đã tái hiện lại nhiều dáng vẻ khác nhau của tình yêu qua nhiều câu truyện ngắn với giọng văn gần gũi nhưng không kém phần sâu sắc.

3. Tóm tắt nội dung sách Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương

#1 Hoặc em gieo một hạt hoa hỏng hoặc biết đâu em sẽ được một vườn hoa

Em đang thích một người.

Người ta có biết không?

Em không chắc, vì em chỉ thầm thích thôi.

Hồi trước, anh cũng thầm thích một người. Cảm giác giống như mình gieo một hạt hoa, rồi tự tưởng tượng nó sẽ lớn và thành một vườn hoa.

Sau đó thì sao?

Anh quyết định nói cho người ấy biết, kết quả là bị chặn Facebook luôn. Anh buồn cả tuần trời. Thì ra do anh ảo tưởng về vườn hoa sau khi gieo hạt.

Vậy giờ em có nên nói cho người ta biết không?

Cũng nên thử, hoặc là em gieo một hạt hoa hỏng, hoặc biết đâu em sẽ được cả một vườn hoa.

Anh hứa không chặn Facebook em đi.

Ơ…ơ…

#2 Mùa có em

Xuân hạ thu đông, em thích mùa nào nhất?

Mùa đông, em sẽ được anh ôm chặt từ phía sau, giấu hai bàn tay vào túi áo khoác của anh để ủ ấm. Anh đan ngón tay mình vào nhau.

Anh hỏi, “Có ấm không?” Dĩ nhiên là không ấm rồi tay anh đang ngoài trời lạnh mà. Nhưng em thấy ấm, ở nơi khác.

Em không thích mùa thu vì ghét mùi hoa sữa. Hồi cấp ba, trước sân nhà có cây hoa sữa, bố chặt đi vì thấy em khổ sở với mùi hoa sữa suốt cả mùa thu.

Em không thích mùa hè vì khi đó anh lười ôm em. Em chẳng có cơ hội diện mấy cái khăn quàng cổ anh tặng để cùng anh dạo phố.

Em không thích mùa xuân, vì em vừa trải qua một mùa đông ấm áp cùng anh, giờ phải đợi cả mùa hè, rồi mùa thu nữa.

Còn anh thích mùa nào nhất?

Mùa có em.

#3 Yêu thương đâu cần những thứ lớn lao

Những lúc giận dỗi, chẳng ai nói với ai câu nào, nhưng cũng ngầm hiểu với nhau, vài phút sau là ôm người kia vào lòng, kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.

Như hôm kia, biết em đang dỗi, hắn nhăn nhó nhõng nhẽo: “Anh nhức răng muốn chết đây. Em không thương anh phải không? Phải không?”

Xong cũng được em cho viên thuốc giảm đau uống được năm phút rồi hớn hở, “Thuốc em cho hay quá hà”, xong quay qua ôm em, kể bâng quơ đủ chuyện trên lớp.

Hôm nọ ngồi trên lớp, làm sơ yếu lý lịch để xin việc làm thêm, hắn ghi tình trạng hôn nhân là “độc thân”, nhưng ở mục người thân hắn ghi tên em, mối quan hệ là “vợ”.

Mấy đứa bạn nhìn xong cười rần rần, hắn bảo: “Em thấy vui không, mà anh ghi cả hai số điện thoại liên hệ của em luôn đó.”

Chiều hắn đi nha khoa, em lẽo đẽo đòi đi theo.

“Em theo làm chi?”

“Thì em ở ngoài nhìn lén vào xem người ta làm gì anh.”

“Thôi, anh không muốn em thấy anh lúc yếu đuối đâu.”

Em ngồi bên ngoài phòng nha khoa, đợi người đàn ông mạnh mẽ của mình, mỉm cười hạnh phúc với ý nghĩ thoáng qua: Yêu thương đâu cần những thứ lớn lao, chỉ cần bình yên bên nhau, như những lúc thế này là đủ.

#16 Thật ra em muốn buông tay, nhưng lại thấy tiếc những gì mình đã có

Anh à. Ngay lúc này, anh đang làm gì? Em thì đang nhớ anh.

Thật buồn cười khi phải nói ra điều đó, khi anh và em quá gần nhau, nếu muốn em có thể đến tìm anh. Nhưng em lại không làm vậy vì anh của ngày hôm nay sao xa lạ quá!

Em đã từng tin tưởng anh rất nhiều, từng nghĩ mọi cách để được gần anh hơn, nhưng càng đến gần, niềm tin trong em càng mai một, càng cảm thấy xung quanh anh không chỉ có mình em. Tình yêu rộng lớn lắm, có thể bao dung cả thế giới, nhưng cũng vô cùng chật hẹp, không thể chứa quá hai người.

Mà anh, dường như không chỉ muốn nhìn về một người duy nhất, phải không? Em cảm thấy bản thân thật đáng thương, khi cứ quấn quanh giữa mớ suy nghĩ nên đi tiếp hay dùng lại, vờ như không thấy anh nhắn tin cho người khác hay gào khóc đòi câu trả lời… Em cũng cảm thấy anh thật đáng thương, khi 24 tiếng trong ngày cứ phải loay hoay sắp lịch cho những mối quan hệ mập mờ trong tối ngoài sáng.

Chúng ta, ai cũng mệt. Thật ra em muốn buông tay, nhưng lại tiếc những gì đã có. Thế nên chúng ta cứ như thế lúc gần lúc xa, lúc nồng nhiệt, lúc nhạt nhòa. Chẳng biết sẽ đi đến đâu.

Sáng nay em xé bỏ tờ lịch cũ, thấy gần hết một năm rồi anh ạ. Lại nhớ ra em chưa có danh phận gì

Chỉ với vài lời quan tâm, những cái nắm tay vội vàng, vài nụ hôn như “chuồn chuồn đạp nước”, em đã tự xác định mình thuộc về ai đó. Em thấy bản thân thật ngớ ngẩn.

Chắc em nên dừng lại thôi. Xếp tên anh vào một góc, khóa chặt lại, đợi thời gian phủ một lớp bụi dày lên đó. Em đã không đủ kiên nhẫn đợi anh đổi tên em trong danh bạ thành hai chữ “em yêu” nữa rồi.

#27 Yêu một chàng trai như ánh mặt trời

Có những người sinh ra đã có vẻ chói mắt như thế, họ chỉ lẳng lặng đứng một chỗ đã khiến bao người phải ngoái nhìn, giống như có hàng vạn tinh cầu xoay quanh.

Vậy yêu một chàng trai như thế là loại trải nghiệm gì?

Trước tiên phải hỏi: “Em thấy mình nắm bắt được bao nhiêu phần trong anh ấy?”

Nếu anh ấy chịu công khai mối quan hệ với em, hãnh diện nắm tay em ở chỗ đông người, ánh mắt chỉ tập trung vào em, thì chúc mừng, em đã ngủ mơ rồi. Vì phần lớn các chàng trai “cực phẩm” lại không thuộc về ai.

Chị đã gặp chàng trai ấm áp trong truyền thuyết như vậy.

Anh ấy giỏi giang, trình độ học vấn cao, gia đình khá giả, vẻ ngoài không còn gì để bàn cãi và mọi cử chỉ đều hoàn hảo.

Đó là chàng trai chỉ cần mỉm cười đã đủ để khiến em chao đảo, một lời chúc ngủ ngon đủ làm em lâng lâng cả tháng trời; chàng trai tinh tế biết hỏi thăm đúng lúc, quan tâm đúng mực, không quá gần gũi, không quá xa cách, có lúc khiến em thấy mình như nhân vật chính trong truyện cổ tích, lại có lúc biến em trở thành người qua đường, chạm mặt vài giây rồi biến mất.

Chàng trai ấy khiến em bỏ đi không nỡ, dừng lại thì đau lòng, lưng chừng giữa mối quan hệ không đặt được tên. Đúng lúc em định buông tay, họ lại xuất hiện hỏi: “Em ổn không?”

Thế là em đầu hàng. Cô gái, gặp được chàng trai ấy vừa đáng mừng lại vừa đáng buồn.

Đáng mừng, vì trong những năm tháng thanh xuân, em đã gặp được một “hoàng tử” chính hiệu, đủ để em chìm đắm trong giấc mộng của mình, sau này nhớ lại, hóa ra nhân duyên. Đáng buồn, vì em không thể giữ được họ. Mặt trời rực rỡ nhưng sẽ thiêu rụi em, và em rồi cũng chỉ là một trong những tiểu hành tinh kia, là một trong những sự lựa chọn, mất bao nhiêu lâu mới tiến lại gần, rồi lại dạt ra xa.

Em cam lòng không? Chàng trai ấy, chỉ để ngắm nhìn, xin đừng trao tâm. Còn nếu đã trót phải lòng anh ấy, vậy phải xem em may mắn đến mức nào.

4. Đánh giá sách Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương

“Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương” – Cuốn sách đến để an ủi, đồng cảm với những câu chuyện tình yêu ấm áp, dịu dàng hoặc cũng có chút đau lòng, nuối tiếc của bạn. Đâu đó trong cuốn sách này bạn có thể bắt gặp câu chuyện của chính mình nhưng dưới ngòi bút của tác giả, rất bồi hồi. Văn phong nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, lắng đọng của Én và Thích A Tèo sẽ kể lại những câu chuyện của chính bạn.

Đến cuối cùng, ai cũng cần có một người thương, hoặc thương một ai đó, để có thể cảm nhận được vị ngọt của yêu thương, vị chua của giận dỗi, vị chát của mong chờ và cả vị đắng khi tình yêu tan vỡ. Mỗi dư vị khi chúng ta nếm qua sẽ đều để lại một cho bản thân một cảm xúc riêng biệt không thể nào quên.

Chúc bạn, năm tháng về sau sẽ tìm được một người thương: người thương mình và mình cũng thương họ.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương

Tóm tắt & Review sách Đến cuối cùng ai cũng cần một người thương – Én & Thích A Tèo

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây