Tóm tắt & Review sách Chuyện xưa tôi nhớ người cũ đã quên – Lam

0
334

Tóm tắt & Review sách Chuyện xưa tôi nhớ người cũ đã quên – Lam

1. Giới thiệu tác giả

Lam, cô nàng sở hữu fanpage Xanh Lam với hơn 150k lượt thích. Lam là một tác giả trẻ luôn mang đến sự tích cực, gây ấn tượng với câu nói“một chiếc ôm nhỏ bé đang vượt qua vạn nghìn câu chữ chỉ để ôm bạn vào lòng”

2. Giới thiệu tác phẩm

“Chuyện xưa tôi nhớ, người cũ đã quên” là lời tâm sự đầy da diết về đoạn tình cảm hệt như một đóa hoa, bung nở rồi lụi tàn. Họ rời đi để lại một vết thương lòng. Nhưng rồi thời gian cũng chầm chậm chữa lành vết thương ấy. Vết thương khi lành sẽ trở thành vết sẹo. Họ trở thành một vết sẹo trong lòng bạn. Khi gió lạnh thổi qua cũng chẳng còn đau nữa.

3. Tóm tắt nội dung sách

Sau đây hãy cùng mình thả tâm hồn vào những vần thơ có chút buồn mà nhớ của Lam nhé!

Thế thôi

tôi sợ một ngày gặp lại giữa phố quen

người từng thương nhất giờ bỗng thành xa lạ

một cái gật đầu lướt qua nhau vội vã

lại khiến tim mình trăm vạn nỗi xót xa

 

người hứa trọn đời với mình ở hôm qua

tay nắm bàn tay với người ta của họ

ừ có gì đâu, cũng chỉ là chuyện nhỏ

họ buông được rồi, họ hạnh phúc,

thế thôi.

không nhau

em đứng dưới bầu trời của những năm tháng không anh

đạp dưới gót chân là những mảnh vỡ tan tành

bầu trời trong xanh vết thương đang dần lành,

thôi không chảy máu

 

hóa ra đôi mình đều an ổn

dẫu không nhau.

đến lúc phải buông rồi

anh đứng bên cô ấy

hai người rất đẹp đôi

mắt liền kề bên mắt

môi chạm lấy vào môi

 

em cũng sẽ như thế

một ngày rất gần thôi

khi tim em hiểu được

đến lúc phải buông rồi.

em muốn lựa đầu vào bờ vai ai đó

em muốn tựa đầu vào bờ vai ai đó

rồi kể họ nghe nỗi buồn nhỏ trong tim

để phút hoàng hôn bên phía cũ dần chìm

trái tim trống hoác chẳng còn bơ vơ nữa

 

em muốn một ai vì mình cài then cửa

nhắc nhở đông về đừng để ướt cơn mưa

“em hãy ngủ đi mặc những chuyện dối lừa

tháng năm đã cũ hãy cho vào dĩ vãng”

có nhau đời đẹp lạ thường

sau này anh sẽ nấu cơm

em trồng một luống hoa thơm trước nhà

mình cùng tính những chuyện xa

bên hiên lộng gió, thềm ba nắng đầy

 

em cười má đỏ hây hây

trời xanh chẳng nỡ giăng mây đen về

nỗi buồn trong những cơn mê

bỗng như tan giữa bộn bề yêu thương

có nhau, đời đẹp lạ thường.

thời gian sẽ làm những nỗi nhớ nhạt phai

em đợi điều gì giữa chiều muộn quên đèn

bóng đêm nghiêng ngả bên hiên thềm nắng tắt

tình yêu đi rồi, theo chân người xa lắc

sao mãi đợi chờ khi em biết là mơ?

 

sao lại thương người để em phải bơ vơ

để rồi trái tim lại thêm nhiều tan vỡ

cô bé ngốc à, buông bỏ thôi, đừng sợ

thời gian sẽ làm những nỗi nhớ nhạt phai.

chở che

mình chạy theo một người ở phía xa

để chân mệt nhoài, tim lạnh ngắt

mình vẫn đuổi theo dù biết chắc

người chẳng yêu mình, mãi chẳng yêu

 

mình chỉ thương thôi chẳng nghĩ nhiều

ở phía sau lưng người lặng lẽ

mình có trái tim đầy sứt mẻ

để chở che người, im lặng chở che.

yên bình ở trong tim

em muốn mua một căn hộ nhỏ xinh

ở đâu đó phía ngoài rìa thành phố c

hẳng cần to, chỉ cần vừa đủ chỗ

một căn phòng, một ổ đệm mèo con

 

góc bếp nhà đặt một chậu hoa non

cẩm chướng hay cúc họa mi đều thích

trồng thêm ở góc ban công một ít

chiếc tạp dề cũng thêu đầy cả hoa

 

một sớm mai nắng ấm phủ khắp nhà

em làm bánh, chú mèo con say ngủ

hạnh phúc to thật to nằm gói đủ

trong những ngày yên bình ủ trong tim.

chúng ta sẽ hạnh phúc

rồi chúng ta sẽ tìm về hạnh phúc

trong những niềm vui chẳng thể có tên nhau

 

rồi chúng ta sẽ gặp nhau

vào lúc trái tim lành, vành mắt chẳng đỏ au

 

rồi chúng ta sẽ yêu một người khác

một người xoa dịu hết những thương đau

 

rồi chúng ta sẽ chẳng còn mất mát

vì những tổn thương đã trót lỡ trao nhau.

quên

em ghé thăm mình những ngày chưa biết yêu anh

vào một chiều mưa lúc Sài Gòn đang se lạnh

em thấy chính em lúc trái tim còn nguyên mảnh

vẫn có thể cười dù trời có xám hay xanh

 

em vẫn ổn vào khi đó – lúc không anh

nên dẫu hôm nay khi tình mình đã dần nguội lạnh

em nghĩ bản thân sẽ sớm quên đi những điều vặt vãnh

quên chiếc hôn nào trong những ngày tháng còn anh.

em à

em à tim muốn nghỉ ngơi

em à lòng đã tả tơi lúc nào

em à đừng bảo không sao

tôi thay thế giới cồn cào thương em

 

mong trời đừng khuất mây êm

để em tôi nghĩ êm đềm rất xa

tay tôi vốn dĩ là nhà

để em tìm đến khóc òa khi đau

em à, đừng sợ mai sau.

xin lỗi

xin lỗi vì không thể

ở bên lúc em buồn

lắng nghe em kể lể

lau dòng nước mắt tuôn

 

xin lỗi anh đến muộn

sau những ngày bão giông

từ giờ em đừng sợ

anh ôm em vào lòng.

vì nhau

ta sẽ vì nhau mà ở lại

đừng cứ thương tổn rồi rời đi

ta sẽ vì yêu mà nhẫn nại

chút bão giông kia có là gì.

vậy mà

em thích mùa thu nhất

nhưng lại sợ gió hanh

như sợ thương tổn nhất

vậy mà lại yêu anh.

chờ đợi

biết anh sẽ không đến

dẫu ta đã hẹn nhau

em vẫn như ngọn nến

đợi anh đến tan màu

 

biết nếu không chờ đợi

lòng sẽ chẳng đắng cay

nhưng tình yêu đâu phải

nói buông sẽ buông ngay…

sao

“đóa hoa xinh như thế

sao lại vứt bên đường

tình yêu em đẹp thế

sao anh lại chẳng thương?”

 

trái tim mềm yếu thế

sao em không giữ gìn

người ta vô tình thế

sao em hoài đinh ninh?

giấu giếm

em giấu đi con tim đang quặn thắt

bảo với tôi: em đã chẳng còn tình

nhưng làm sao em giấu tôi được hết

những đau thương trong đôi mắt của mình.

phép thử

em là người đã ngỏ ý chia tay

sao đêm về em lại ôm mình khóc?

đáng ra phải vui, sao em lại ngồi một góc

chẳng phải người đã đồng ý với em sao?

 

em là người đã lựa chọn rời nhau

sao bao đau đớn lại chỉ mình em cất giữ?

sao em lại cho người ta một phép thử

khi đã biết rằng họ sẽ chẳng giữ lại em?

ai ngờ

cứ nghĩ người ở lại

ai ngờ người rời đi

hôm qua nói yêu mãi

nay đã chẳng là gì

 

có nhiều chuyện cứ nghĩ

lại càng tan nát lòng

như việc người vứt bỏ

còn mình thì hoài mong.

nuối tiếc

chúng ta ngày ấy đã bỏ lỡ nhau rồi

như cách hoàng hôn vội quên chào bóng tối

như cách bình minh đến giữa ngày sáng vội

anh là trời, tôi là đất, xa xôi

 

chúng ta còn lại là nuối tiếc mà thôi

câu nói thương nhau gửi lại quá khứ rồi

chúng ta mất mát không phải là ký ức

chỉ là một lời can đảm: hãy yêu tôi.

xin

nếu rời đi xin đừng quay đầu lại

đừng đưa ô trong buổi tối mưa rơi

đừng thăm hỏi những đêm trời giá lạnh

đừng để tôi ôm ấp mộng xa vời

 

nếu như người còn yêu xin ở lại

nếu hết yêu xin hãy cất bước đi

đừng đùa giỡn trái tim tôi thêm nữa

ngoài đớn đau nó cũng chẳng còn gì.

4. Đánh giá sách Chuyện xưa tôi nhớ người cũ đã quên

“Chuyện Xưa Tôi Nhớ, Người Cũ Đã Quên” – Mong bạn sẽ sớm quên được người cũ đáng quên.

Hóa ra, khi ai cũng bận rộn với cuộc sống của riêng mình, sự lãng quên cũng chẳng còn khó khăn nữa. Hóa ra, câu chuyện mà em từng nghĩ cả đời cũng chẳng thể quên đi đã bị năm tháng làm mờ phai từng chút một. Hóa ra, người em từng nghĩ sẽ đời đời kiếp kiếp sánh đôi đã rẽ lối về bên một người khác.

Trên thế gian này, có một kiểu đau đớn tựa như trong phổi tồn tại vô số gai nhọn. Ban đầu, bạn cảm thấy hơi nhói ở lồng ngực nhưng không để tâm. Về sau, sự đau đớn ngày càng tăng lên, mỗi lần hít thở lại càng đau hơn, đến nỗi bạn nghĩ có lẽ mình đã mắc phải một căn bệnh nan y. Tôi tạm gọi đó là “yêu thầm”. Tuổi trẻ buông tay một người, ngây ngô nghĩ có lúc của mình thì cả đời sẽ là của mình, buông cũng không mất. Sau này nhìn lại mới biết hồi xưa dại dột biết bao nhiêu. Bởi thế giới này có ai là dành riêng cho ai.

Hãy xem họ như một áng mây chiều, tô điểm cho hoàng hôn thêm phần rực rỡ, rồi khi chiều tàn, họ cũng rời đi. Rồi một mai bình minh ló rạng, gặp lại họ hãy tự tin mà nói rằng: “Chuyện xưa tôi nhớ, người cũ đã quên”. Bởi bạn cũng sẽ trở thành một người đi ngang qua cuộc đời của nhiều người khác. Hôm nay, ai đã đi ngang qua cuộc đời bạn? Và bạn đã đi ngang qua cuộc đời của ai rồi?

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Chuyện xưa tôi nhớ người cũ đã quên

Tóm tắt & Review sách Chuyện xưa tôi nhớ người cũ đã quên – Lam

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 4 Average: 4.8]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây