Tóm tắt & Review sách Chúng ta có hẹn với bình yên – Én & Thích A Tèo

0
131

Tóm tắt & Review sách Chúng ta có hẹn với bình yên – Én & Thích A Tèo

1. Giới thiệu tác giả

Cuốn sách được chấp bút bởi 2 tác giả là Én và Thích A Tèo.

2. Giới thiệu tác phẩm

Chúng ta có hẹn với bình yên là hành trình kiếm tìm sự yên bình sau những mối tình vỡ tan, đưa bạn đi qua những năm tháng thanh xuân từng xem một người là tất cả rồi bỗng chốc hóa hư không.

3. Tóm tắt nội dung sách Chúng ta có hẹn với bình yên

Tại sao người từng yêu mình lại có thể trở mặt nhanh như vậy?

Tôi có một người bạn, cô ấy từng tự hào kể cho tôi nghe về người đàn ông của mình: ga-lăng, đẹp trai, có học thức, vô cùng tinh tế và luôn nhớ cô ấy thích gì, nâng niu cô ấy ra sao…

Mọi việc tốt đẹp cho đến khi cô ấy phát hiện ra mình là người thứ ba, và chọn cách rời đi.

Trong lòng cô ấy từng nghĩ anh ta sẽ cảm kích hành động này, sẽ ân hận vì đã lừa dối hai người phụ nữ, sẽ nhẹ lòng vì cô chấp nhận từ bỏ để anh không phải khó xử…

Nhưng đổi lại, cô nhận được một loạt tin nhắn mạt sát, hăm dọa vô cùng cạn tình cạn nghĩa.

“Chuyện quái gì cũng có thể xảy ra…” Khi đó cô ấy đã khóc mà nói với tôi rằng, “Tớ đau lòng vì bị lừa dối một, thì thất vọng vì người mình từng đem lòng yêu thương mười. Hóa ra anh ta chỉ đóng vai người tốt…”

Chắc sẽ có nhiều người từng trải qua chuyện như vậy: người yêu cũ trở mặt, quay ngoắt thành một kẻ bạc tình, thực dụng, vô học, thậm chí vũ phu… Bạn tự trách bản thân nhìn nhầm người, yêu nhầm kẻ hai mặt. Thực ra không hẳn vậy. Do anh ta không còn muốn tốt với bạn mà thôi.

Khi yêu, khi theo đuổi bạn, họ sẽ phô bày tất cả những gì tốt đẹp nhất ra cho bạn thấy, như một con công đực xòe đuôi trước bạn tình. Nhưng nếu đã không còn tình cảm, tội gì phải đầu tư thêm, việc đó há chẳng phải vô nghĩa lắm sao?

Bạn không cần phải luyến tiếc quá khứ, không cần tự trách mình, gặp hoàn cảnh đó nên cảm thấy mừng. Anh ta càng triệt để phô bày sự khốn nạn của mình, bạn càng có lý do để gạt con người đó ra khỏi cuộc đời, đón nhận điều tốt đẹp hơn.

Thay vì than khóc, trách móc, trả đũa, hãy ngẩng cao đầu mà bước tiếp đi cô gái. Nước mắt chỉ nên rơi vì người xứng đáng thôi…

Làm thế nào để quên một người bây giờ?

Có cô bạn kể tôi nghe cách cô ấy lãng quên người rời bỏ mình. Cô ấy viết thư cho anh ta. Những lá thư không bao giờ được gửi đi, mỗi ngày đều đặn được viết rồi cất vào hộp. Ban đầu, ngày nào cô ấy cũng vừa viết vừa khóc, nước mắt nhòe những dòng chữ xiêu vẹo, đầy thở than trách móc, luyến tiếc những kỷ niệm đã qua. Có khi viết xong đọc lại, không dằn lòng được còn chạy đến chỗ làm của người cũ nhìn anh ta từ xa rồi thất thần trở về.

Thời gian đó, tôi thường trách cô ấy ngốc nghếch, làm chuyện phí hoài. Người không đáng nhớ thì quên đi, chuyện đã qua thì chôn vùi, vứt bỏ, ghi lại chỉ càng khiến nỗi buồn dài hơn. Nhưng cô ấy bỏ ngoài tai. Cô ấy bảo sẽ đợi.

“Đợi gì?”

“Đợi đến ngày tớ quen với sự vắng mặt của anh ấy…”

Không phải đợi anh ta trở lại, không phải đợi mình lãng quên đi, mà là đợi mọi thứ trở thành thói quen, bản thân không còn đau lòng nữa.

Chia tay một người, tốt nhất không phải học lãng quên mà là học chấp nhận. Chấp nhận họ đã không còn ở cạnh, không còn che chở yêu thương mình. Chấp nhận bước đi một mình mà vẫn vững vàng, kiên định. Khi đã quen với điều đó, tự khắc sẽ quên đi.

Hai tháng sau chia tay anh, em có “người mới” …

“Người mới” đi xe hơi, mùi nước hoa thơm phức, chở em đến một bữa họp mặt bạn bè. Em đảo mắt nhìn những món ăn trên bàn: dĩa tôm tươi rói, con cá chiên xù đặt trên dĩa sứ trắng phau… “Người mới” cười nói rộn ràng, cụng ly côm cốp với bạn, vui đến mức quên bẵng em. Em kéo áo “người mới”, khẽ khàng bảo:

“Em muốn ăn tôm.”

“Thì em ăn đi.” Người mới cau mày, thả vào bát em con tôm tròn lẳn rồi tiếp tục câu chuyện dang dở.

Tự dưng em nhớ đến anh, nhớ lần nào đi ăn anh cũng lột vỏ tôm cho em rồi nhìn em ăn với ánh mắt mãn nguyện. Em nhớ những bữa cơm tự tay anh nấu, bao giờ anh cũng gỡ từng miếng cá thật cẩn thận để em không bị mắc xương.

Anh thuộc từng thói quen ăn uống của em, biết rõ em thích gì ghét gì… Những điều nhỏ nhặt như vậy trước đây em không chú ý, giờ lại thấy khoé mắt cay cay.

Tiệc kéo dài, rượu vào lời ra, đồng hồ chỉ gần nửa đêm, em giục người mới ra về, nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu:

“Em bắt Grab đi, anh chưa muốn về.”

“Nhưng khuya rồi…”

“Phiền thật…”

Người mới quắc mắt hất tay em ra, cả bàn tiệc cười ồ lên, có mấy lời khiếm nhã khiến em tái mặt. Em xách giỏ chạy ra cửa, đi một quãng xa cũng không thấy người mới đuổi theo.

Tự nhiên em bật cười.

Hóa ra một trong những cách khiến con người ta nhận ra sự bình yên là làm lạc mất nó.

Với người phụ nữ của mình, tốt nhất đừng dạy cô ấy trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, vì đó cũng là lúc bạn đành mất cô ấy rồi!

Cô ấy bảo với anh rằng muốn trồng một giàn hồng bên cửa sổ, anh nói: “Dạo này bận quá, để tuần sau rảnh anh làm cho.”

Tuần sau được nghỉ nhưng anh lại lười, câu chuyện thoáng qua trong đầu rồi bay đi mất. Anh nghĩ phụ nữ ấy mà, tùy hứng một lúc rồi quên nhanh thôi.

Cô ấy nằm bên cạnh anh lướt facebook, chỉ cho anh xem một chiếc váy xinh.

“Em muốn mua. Được giảm đến 50% trong ba ngày, mai là ngày cuối rồi, anh chở em đi nhé.”

“Ừ, dễ mà. Mai anh mua cho.”

Tối hôm sau bạn bè rủ đi ăn mừng dự án vừa hoàn thành, cô gọi mấy cuộc nhưng anh không nghe máy, về sau kiên quyết tắt chuông. Vài chuyện vặt vãnh của phụ nữ, sánh sao được dịp bạn bè tụ tập cùng nhau.

Chiều nay về nhà, anh thấy mấy chậu hoa đang khoe sắc, màu hoa đỏ tươi, hương thơm thoang thoảng. Anh khen: “Hoa đẹp đấy. Em tự trồng à?”

Cô không trả lời, loay hoay bày đồ ăn lên bàn, anh cũng chẳng để tâm, giở tờ báo đọc lướt vài tin tức, bữa cơm trôi qua như cái chớp mắt.

“Váy đẹp lắm.”

“Chắc anh quên rồi. Là chiếc váy giảm giá em muốn mua. Lúc em mua được nó thì đã không còn giảm nữa, khá đắt, nhưng em nghĩ mình xứng đáng.”

“Anh xem, hoa em có thể trồng, ống nước có thể tự thay, điện hư có thể tự sửa, đói có thể tự nấu ăn, bệnh có thể tự mua thuốc… Vậy cần anh làm gì?”

Đã có ai nói với anh chưa, rằng “Với người phụ nữ của mình, tốt nhất là đừng dạy cô ấy cách trở thành người mạnh mẽ, vì đó cũng là lúc bạn đánh mất cô ấy rồi.”

4. Đánh giá sách Chúng ta có hẹn với bình yên

Sẽ đến một thời điểm, ta nhận ra tình cảm bắt đầu nhạt dần. Người từng dịu dàng với ta mọi lúc bất kể ta có cáu gắt, lại dịu dàng với tất thảy thế giới, trừ ta. Sẽ đến một thời điểm, ta nhận ra bản thân ta dù có cố gắng đến mệt nhoài, cũng không đổi được một nụ cười động viên.

Cuốn sách này sẽ đồng hành cùng bạn vượt qua quãng thời gian khó khăn ấy. Từng trang sách là những lời tâm sự, trải lòng đầy sự nuối tiếc nhưng cũng không kém phần nhẹ nhõm, kéo bạn khỏi lún sâu vào một bụi gai nhọn khi trót lỡ yêu một người không biết trân trọng mình… Bình yên chẳng ở đâu xa vời, chỉ khi bạn đã biết là đường cùng, nhất định phải quay đầu kịp lúc. Chúng ta đều xứng đáng được hạnh phúc, và sẽ hạnh phúc thôi.

Gấp lại cuốn sách, mong bạn nhớ rằng đừng biến mình thành vật trang trí thêm cho cuộc đời của một ai đó. Em phải là nữ hoàng sở hữu tình yêu của riêng mình.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Chúng ta có hẹn với bình yên

Tóm tắt & Review sách Chúng ta có hẹn với bình yên – Én & Thích A Tèo

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 1 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây