Tóm tắt & Review sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành – Tớ là Mây
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Tóm tắt theo chia sẻ của tác giả: “Tớ là Thanh Vân, Thanh trong thanh khiết, Vân trong mây trời. Tớ chỉ là một người bình thường, thích ăn thật ngon, ngủ thật say và có thật nhiều tiền thôi.”
2. Giới thiệu tác phẩm
Chúng ta của hiện tại, đều chưa kịp lớn đã phải trưởng thành.
Lúc còn nhỏ có thể khóc cười tuỳ ý. Trưởng thành rồi mới biết hành động cũng cần nhìn sắc mặt người khác.
Lúc còn nhỏ có thể sống vô tư, vô lo. Trưởng thành rồi mới biết nếu chậm chân hơn người khác, chắc chắn sẽ bị đào thải bất cứ lúc nào.
Lúc còn nhỏ có thể khao khát, mơ mộng. Trưởng thành rồi mới biết thế giới ngoài kia thực sự rất tàn khốc.
Chúng ta đều giống nhau, lúc còn nhỏ đều khao khát trưởng thành. Trưởng thành rồi lại loay hoay học cách trở thành người lớn.
Nếu bạn đang trải qua giai đoạn lạc lõng và cô đơn như vậy, hãy để “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành” làm một người bạn ở bên, xoa dịu tổn thương và gửi tặng bạn đôi điều khích lệ. Mỗi trang sách đều là một lá thư nhắn nhủ bạn về sự đặc biệt của bản thân, về những nỗ lực hoàn thiện không ngừng nghỉ trong thế giới của người trưởng thành.
3. Tóm tắt nội dung sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành
Cuốn sách giống như một cuốn sổ tay cảm xúc vậy, mỗi ngày tác giả gửi một bức thư vào trang sách, tạo nên “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành”. Sau đây, mình xin phép lật ngẫu nhiên những trang sách và chia sẻ các bức thư với mọi người nha.
“Day 171: Tôi muốn nói cùng người…
Hồi ấy, tôi từng cảm thấy tình yêu rất lớn lao, rất lớn, rất lớn, tôi đã từng cảm thấy nếu đánh mất tình yêu thì tôi sẽ không sống nổi mất. Vậy nên lúc có ai đấy rời đi, tôi những tưởng như cả thế giới này sụp đổ. Nhưng một vài năm sau, tôi mới nhận ra rằng, ngày mà bạn mất đi những người thân yêu nhất mới là ngày thế giới của bạn sụp đổ. Và sau đấy, tất nhiên là bạn phải xây dựng lại nó. Vì người yêu thương bạn muốn bạn phải hạnh phúc, và vì bạn có sức mạnh hồi sinh thế giới của chính mình, nên đừng từ bỏ nó.”
“Day 149: Tôi muốn nói cùng người
Tôi thích những ngày mùa đông có nắng ấm, nắng ngày đông lúc nào cũng dịu dàng cả, như thể tôi đang được mẹ ôm trọn vào lòng ấy. Không khí lúc nào cũng có hơi lạnh buốt cả mũi mỗi khi hít một hơi thật sâu, chân lúc nào cũng rét run mỗi khi có gió rít, cả những cơn mưa đau như dao cắt mỗi khi chạy xe vào lúc mưa tuôn. Mọi thứ của mùa đông đều thật lạnh lẽo, nhưng lạ thật, vẫn có nhiều người rất thích mùa đông, vì vô vàn lý do, nhưng chung quy lại vẫn là cảm giác khó diễn tả thành lời. Hệt như việc bạn yêu ai đó, dù họ có nhiều khuyết điểm, bạn vẫn sẽ tìm ra lý do để yêu họ, bằng thứ cảm xúc khó diễn tả thành lời.”
“Day 141: Tôi muốn nói cùng người…
Chúng ta phải vượt qua giới hạn hết lần này đến lần khác, chúng ta phải phấn đấu vì những điều mình muốn, chúng ta phải kiên trì vì lý tưởng của chính bản thân. Luôn cảm thấy cố gắng chưa bao giờ là đủ” thực sự khác với “tham lam” rất nhiều. Bạn sẽ không biết được bản thân mạnh mẽ đến đâu cho tới khi bạn vượt qua được ranh giới của chính mình.”
“Day 34: Tôi muốn nói cùng người…
Con người ta có đôi khi cố gắng cả đời dài, đến cuối cùng lại không như ý nguyện. Bạn có thể tiếc nuối vì ước mơ không thành sự thật, nhưng không nên hối tiếc vì đã nỗ lực hết mình.”
“Day 19: Tôi muốn nói cùng người…
Ngày xưa tôi cũng hay cáu gắt, nhiều khi áp lực đè nén rồi thấy bản thân nóng nảy hơn hẳn. Lớn dần lên, trải qua vài cú shock, tôi trở nên dịu dàng với mọi người hơn, bởi vì tôi biết rằng thế giới ngoài kia đã đủ cay nghiệt với họ rồi, mà ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Thứ cần đem cho là một viên kẹo ngọt, chứ đâu phải một trái khổ qua.”
“Day 54: Tôi muốn nói cùng người…
Sau này, bạn sẽ nhận ra không phải ai cũng là người tốt. Kẻ miệng cười xởi lởi nói lời ngọt ngào có thể rất căm ghét bạn, người cau có gắt gỏng với bạn có thể là khẩu xà tâm phật, nhưng cũng có thể thực sự ác ý. Sau này, bạn sẽ không hiểu được người khác suy nghĩ thế nào, càng không thể biết được họ là người ra sao, ai cũng đeo mặt nạ để che giấu bản ngã của chính mình. Nhưng chỉ cần bạn sống đúng với sự lương thiện, không thẹn với lòng là quá đủ rồi. Sau này, nhất định sẽ có nhiều người vì tính cách đó của bạn mà ở bên, vì bạn mà hồi đáp.”
“Day 36: Tôi muốn nói cùng người…
Nỗi sợ là điều gì đó rất khủng khiếp, nó sẽ khiến bạn khóc lóc, chùn bước và tự ti. Thật ra nỗi sợ không xấu, nó giúp ta tránh xa những hiểm nguy nhưng có những nỗi sợ “không cần thiết” hoặc đơn giản nó sinh ra để dạy bạn cách dũng cảm mà thôi.”
“Day 38: Tôi muốn nói cùng người…
Sự dịu dàng của người mà bạn ngưỡng mộ là dùng những tổn thương để đổi lại, sự thành công của người mà bạn cảm thán là dùng những nỗ lực để đổi lại, sự tốt đẹp của người mà bạn yêu thích là dùng những tháng ngày trầy trật để đổi lại. Chẳng ai dễ dàng cả, chỉ hy vọng rằng bạn sẽ cố gắng vì con đường mà mình đã chọn.”
“Day 40: Tôi muốn nói cùng người…
Người ta thường bảo: “Già rồi, xem cái gì cảm động cũng muốn khóc”. Thật ra là lớn rồi, nhìn thấy cái gì cũng toàn là hồi ức và hối tiếc.”
“Day 49: Tôi muốn nói cùng người…
Thay vì dựa dẫm vào người khác thì chi bằng dựa dẫm chính mình. Nếu phải trao hạnh phúc và sự an toàn của bản thân cho người khác thì chi bằng chính mình tự tạo ra hạnh phúc và trở thành chỗ dựa của bản thân. Đừng để việc dựa dẫm vào người khác trở thành thói quen, bởi khi mất điểm tựa, bạn sẽ không biết phải đứng lên thế nào đâu.”
“Day 66: Tôi muốn nói cùng người…
Ở bên ngoài bạn có thể là dũng sĩ, có thể là anh hùng, có thể mình đầy gai góc. Nhưng ở trước mặt cha mẹ, chúng ta vẫn là một đứa trẻ mãi chẳng lớn. Có lẽ vì vậy mà đôi khi chúng ta cư xử như trẻ con, làm mình làm mẩy với cha mẹ trong khi ở ngoài thì khéo nói, dịu dàng biết bao.”
“Day 139: Tôi muốn nói cùng người…
Hôm nay mưa to, đột nhiên tôi nhớ đến mưa mùa hè của một vài năm về trước. Lúc ấy, tôi vẫn đang cắm đầu ôn thi, bọn tôi chạy đua với thời gian, những ngày mưa luôn cùng nhau đứng ở trước của lớp cảm thán, những ngày nắng lại rong ruổi đâu đấy quẩn quanh trong trường. Mỗi ngày đến lớp đều có chuyện để nói, cặm cụi viết bài nhưng vẫn biết rõ câu chuyện đấy là ai đang kể, sau lưng vang lên tiếng nói cũng biết rằng họ muốn nói gì. Thuở ấy thật sự rất tuyệt vời, mọi thứ đều tuyệt vời đến đẹp đẽ.”
Review sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành – Tớ là Mây
4. Cảm nhận và đánh giá sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành
Với phong cách viết văn nhẹ nhàng, mộc mạc, chân thành và giản dị, những bài viết của Mây mang đến nhiều góc nhìn mới về các vấn đề chung của tuổi trẻ như: ước mơ, tự do, những chuyến đi, lỗi lầm và cả biết bao khó khăn trên con đường trưởng thành, tìm lại bản thân mình. Người đọc sẽ tìm thấy được chính bản thể của mình trong câu chuyện về những người trẻ dám bước khỏi vùng an toàn của mình để phiêu lưu, để trưởng thành và tìm kiếm ước mơ.
Với mình, nếu cuốn sách in cỡ chữ nhỏ lại, có thêm hình ảnh thì sẽ đẹp hơn nhiều.
Gấp lại “Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành”, mong bạn trở thành phiên bản hoàn hảo nhất để kịp trải nghiệm và tận hưởng khoảnh khắc của tuổi trẻ. Mong bạn bản lĩnh bước đi, có được tương lai mà mình mong muốn, càng mong bạn có được cuộc đời bình thản an nhiên. Và phần còn lại của tuổi trẻ, mong bạn sẽ thực sự hạnh phúc.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Chưa kịp lớn đã phải trưởng thành – Tớ là Mây