Tóm tắt & Review sách Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình – Mai Thanh Hạ
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Mai Thanh Hạ tên thật Trần Thị Kim Thoa Sinh năm 1989 tại Bến Tre. Tác giả chia sẻ mình là một người bình thường viết những điều bình thường. Vốn liếng chẳng có gì ngoài chữ “thương”.
2. Giới thiệu tác phẩm
“Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình” – tập thơ giúp bạn nhận ra sự sống thật đáng quý và bản thân thật đáng trân trọng.
3. Tóm tắt nội dung sách Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình
“Đi cùng nhau một đoạn
Mà nghe nhiều chua cay
Hợp đồng, thôi đừng soạn
Hủy giao kèo hôm nay
Tình yêu đâu đơn giản
Là chuyện chỉ yêu thôi
Là sau cơn hoạn nạn
Tay vẫn nắm không rời
Tim tôi giờ già cỗi
Chẳng còn thiết tha chi
Nên người ơi đừng hỏi
Tình yêu ấy lỗi gì.”
“Những lời yêu không nói
Sẽ hóa thành mây bay
Ôi tình như sợi khói
Ngậm ngùi khóe mắt cay
Đừng nặng lòng như thế
Buộc ràng chuyện đúng sai
Gặp được nhau đâu dễ
Đừng vội vàng buông tay.”
“Cố gắng để bản thân tốt hơn không phải để người khác ngưỡng mộ. Đơn giản là nếu có thể trở nên tốt hơn thì tại sao mình lại không làm? Không ai nỡ lòng từ chối một người tốt cả, “cơ hội” cũng vậy.”
“Có một tôi tĩnh lặng
Có một tôi yêu đời
Có một tôi da diết
Ôm nhiều nỗi chơi vơi
Phía sau đôi mắt biếc
Và những nụ cười xinh
Là một tôi tha thiết
Trui rèn lại chính mình
Có một tôi cố gắng
Bước qua những sai lầm
Luôn vực mình đứng dậy
Sống đẹp đời trăm năm.”
“Tim có vài vết nứt
Mới thấm hết sự đời
Sau đớn đau cùng cực
Là bầu trời an vui
Ta sẽ là ta khác
Vào một ngày nắng lên
Như một hôm đi lạc
Bỗng nhớ hết con đường
Những tổn thương son trẻ
Thành vết sẹo sau này
Quen gồng mình mạnh mẽ
Chai lì mà đâu hay
Một hôm về soi lại
Thấy tóc đã bạc màu
Lỡ vài lần thất bại
Cũng bình thường, có sao?
Tôi đã vất vả rồi
Hãy thương mình tôi nhé
Tôi chỉ là đứa trẻ
Giữa vạn vật mà thôi.”
“Nếu cứ một mực đuổi theo thứ mà bạn cho là hạnh phúc thì người mệt mỏi chính là bạn. Bởi vì hạnh phúc không phải là thứ ở phía trước để bạn đuổi theo, nó vốn dĩ nằm ở ngay bên cạnh bạn.”
“Tôi luôn tự nhắc nhở bản thân phải biết yêu thương chính mình, vì bản thân và cũng vì ba mẹ. Bởi điều khiến ba mẹ yên lòng nhất chính là con cái phải tự biết chăm lo cho bản thân thật khỏe mạnh và sống hạnh phúc. Con bình an, ba mẹ cũng an lòng. Ngược lại, ba mẹ cũng nên sống như vậy, sống thật khỏe mạnh, bình an vì con cái. Hóa ra cách để thương nhau là mỗi người phải tự sống thật tốt cuộc đời của mình, vì nhau.”
“Thiết nghĩ, mỗi chúng ta nên có một nguyên tắc sống cho riêng mình. Nên đặt một vài thứ trong giới hạn cho phép, chuyện gì vượt qua khỏi giới hạn đó thì cứ xử lý theo nguyên tắc. Đừng dễ chịu đến mức khiến bản thân không có chút giá trị nào trong mắt người khác. Bạn dễ chịu nhưng họ lại nghĩ đó là mặc định, là nghĩa vụ. Muốn người khác tôn trọng bạn, trước tiên bạn phải tôn trọng chính mình.”
“Một đời đâu dài thế
Buồn hoài, có đáng không?
Niềm vui tìm rất dễ
Khi em biết bằng lòng
Những hôm không vui vẻ
Em hãy nhớ thế này
Từng tế bào nhỏ bé
Còn tự mình thế thay
Thế nên em phải biết
Tự làm mình tốt hơn
Những ngày sau nối tiếp
Ta lại thầm cảm ơn.”
“Một bông hoa vừa nở
Một chiếc lá đang rơi
Đến – đi trong hơi thở
Vô thường vốn lẽ đời
Mở tâm buông sân hận
Độ lượng thứ tha người
Là giúp mình tích góp
Xây cơ đồ an vui
Tùy duyên mà đón nhận
Thư thả nhấp ngụm trà
Bình an luôn bất tận
Khi tâm mình nở hoa.”
“Ước gì có ai đó
Hỏi tôi, sống vui không?
Sau bao nhiêu gian khó
Tôi đã thấy an lòng?
Không bận tâm phán xét
Dẫu tôi có lỗi gì
Chỉ khuyên tôi cố gắng
Kiên trì mà bước đi
Ước gì có ai đó
Nhìn thấu trái tim tôi
Thấy trăm ngàn vết cắt
Sau cơn bão tơi bời
Ừ thì, rồi sẽ có
Một người rất thương ta
Chẳng qua đời làm khó
Nên chưa thấy thôi mà.”
“Những điều mà em thấy
Nó có thật thế không?
Em cũng thừa biết đấy
Họ giấu hết vào lòng
Những điều mà em thấy
Đẹp như gấm thêu hoa
Như tranh in trên giấy
Tinh tươm đến thế mà
Bởi, những điều xấu xí
Đâu ai muốn ngắm nhìn
Nên phải đành giấu kĩ
Sau nụ cười tươi xinh
Nên em đừng tủi phận
Đừng trách mình không may
Chúng ta như nhau cả
Đều có vết sẹo dài.”
“Khi rảnh hãy đọc sách hoặc nghe sách nói. Bạn có thể dùng bất cứ hình thức nào, miễn điều đó giúp bạn chạm được vào kiến thức. Bởi khi có kiến thức, bạn sẽ nhìn thấy mọi thứ thấu đáo và dễ dàng hơn, từ đó cũng hạn chế được những hành xử không đáng có xảy ra. Đời người hạn chế được một lần hối tiếc đồng nghĩa với việc thêm một lần bình an. Hãy cố gắng duy trì thói quen đọc sách. Nếu không duy trì được thói quen này, chẳng qua vì chủ đề của quyển sách đó chưa phù hợp với bạn. Đừng quan trọng việc phải đọc sách gì. Đọc sách gì cũng được, miễn chủ đề đó có khả năng lôi cuốn bạn.”
“Làm người biết điều hay ít biết điều thì sẽ tốt hơn?
Khi bạn quá biết điều, luôn đặt sự thuận tiện của người khác lên vị trí ưu tiên, lúc này bạn đang mang cảm giác dễ chịu đến cho họ, còn bản thân bạn thì sao? Năm dài tháng rộng, sống như vậy mãi, bạn có thấy mệt mỏi không? Tốt nhất là chỉ nên biết điều với những người biết điều, có qua có lại, tùy việc, tùy đối tượng. Đừng cho đi trong sự miễn cưỡng, vì bản thân bạn cũng được đối đãi tử tế.”
“Hiểu một người đâu dễ
Cần rất nhiều tâm tư
Như mò kim đáy bể
Hiểu sao cái “ậm ừ”
Biển người mênh mông quá
Ta như hạt bụi trần
Bay muôn phương trăm ngả
Để tìm bạn tri âm
Dẫu khó khăn là thế
Nhưng xin hãy cứ tin
Tin vào điều tử tế
Sẽ đổi lại chân tình.”
“Thật ra chúng ta có ở bên cạnh nhau được bao lâu đâu, sao cứ phải giận hờn oán trách? Đời người ai biết được mình sẽ ghé bao nhiêu trạm dừng chân, mỗi trạm ở bao lâu, rồi trạm nào sẽ là trạm cuối. Thế nên hãy thương nhau đi, thương nhau khi còn có thể.”
“Khi bạn chủ động trong một mối quan hệ, đừng quá lo lắng đến chuyện sẽ đánh mất giá tôn nghiêm. Bởi bạn làm điều đó không phải vì họ, mà bạn làm vì chính mình, đơn giản vì bạn muốn như thế. Đừng lo sẽ đánh mất giá trị của mình. Bởi giá trị của một người phụ nữ không nằm ở chỗ được săn đón, cung phụng, chiều chuộng, chủ động… mà nằm ở chỗ cô ấy biết giá trị của mình ở đâu và biết bản thân muốn gì.”
“Chìa khóa của hạnh phúc được tạo nên bởi sự độc lập của hai cá thể hòa với sự chân thành. Cả hai phải ý thức được sự bình đẳng trong tình yêu, phải cho đi thì mới mong nhận lại, nhận lại rồi thì phải biết cho đi. Anh cho em một bờ vai, em sẽ trả lại anh sự dịu dàng như nước. Anh cho em giữ vị trí nữ hoàng trong lòng anh, em sẽ cam tâm theo anh cả một đời chìm nổi, bãi bể nương dâu, nhất quyết không quay đầu.”
“Thật ra, ai trong chúng ta cũng đều có khả năng tự sống một mình cả, thậm chí còn sống rất tốt là đằng khác. Nhưng phải thừa nhận một điều rằng nếu có ai đó đủ hiểu ta ở bên cạnh, lắng nghe ta mỗi lúc yếu lòng, cùng san sẻ niềm tui nỗi buồn thì tốt hơn, phải không? Chỉ đơn giản vậy thôi, thế mà chúng ta lại nghĩ quá nhiều, nghĩ nhiều đến mức tự làm khó bản thân, tự làm mình hoảng sợ. Rốt cuộc là cuộc đời đang làm khó chúng ta hay chúng ta đang tự làm khó chính mình? Nhưng tôi hiểu, bạn cũng không dễ dàng gì. Bởi trên đời này tìm được chân tình rất khó, mấy ai tình được người “mùa đông đưa ăn, ngày nắng che ô. Thế nên có người thương thì tốt, nếu không có ai thương, hãy tự thương bản thân gấp vạn lần.”
“Tôi từng có một khoảng thời gian rất lâu loay hoay với câu hỏi “Mình là ai? Mình đến thế giới này để làm gì?”. Tôi đã từng mơ màng như vậy, và dĩ nhiên những ngày tháng đó vô cùng mệt mỏi đối với tôi. Mãi đến sau này, khi trả lời được câu hỏi mình là ai và tồn tại để làm gì, tôi hiểu mình vốn dĩ cũng chỉ là một phần của vũ trụ, rồi tôi cũng sẽ trở thành một “tôi” khác. Từ đó tôi đã sống bình an hơn, nhẹ nhàng đón nhận mọi thứ, bình phàm đi qua sóng gió.”
“Cảm ơn đời vì hôm nay chúng ta còn được khỏe mạnh, còn cơ hội để yêu thương mình, yêu thương người. Có thể điều mà bạn nghĩ rằng hết sức bình thường, với người khác lại là một điều xa xỉ. Mong bạn sẽ luôn trân trọng và biết ơn mọi thứ.”
“Khi thấy một người dễ có những phản ứng tiêu cực với mọi thứ xung quanh, hay buông ra những lời nói khó nghe, bạn khoan hãy chỉ trích họ. Nếu bình tâm, bạn sẽ nhìn thấy rõ bên trong họ đang chất chứa rất nhiều nỗi đau, tâm hồn họ đầy những vết thương. Bởi nếu trái tim của một người chứa đầy hoa, lời nói của họ sẽ chẳng bao giờ có khả năng làm tổn thương ai cả.”
4. Đánh giá sách Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình
“Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình” – tập thơ được sáng tác trong thời gian khó khăn mà chúng ta đã cùng trải qua, chính là sự thấu cảm cho những tổn thương bạn đang gánh vác; là lòng ngưỡng mộ cho sự kiên cường bạn đang nuôi dưỡng, và là lời hứa đồng hành dịu dàng nhất dành cho những ai đang bước trên hành trình chữa lành.
Qua 90 bài thơ và 90 lời nhắn, bạn sẽ tìm thấy những thông điệp về yêu thương bản thân, những suy ngẫm về sứ mệnh của mỗi người ở nhân gian, những cung bậc cảm xúc đa dạng rất con người và cả tình yêu thương bao dung cho vạn vật. Tất cả tình cảm ấy đều được gửi gắm qua ngôn ngữ thơ chắt lọc sâu lắng và tinh thần lạc quan vui tươi của tác giả Mai Thanh Hạ.
“Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình” có lẽ sẽ như một cơn gió mát lành và tia nắng ấm áp sau bão giông mùa hạ, còn bạn sẽ vui vẻ và nhẹ nhõm đón nhận sau khi đã buông bỏ được những gánh nặng trong tim.
Gấp lại cuốn sách, chúc bạn sẽ sống những ngày bình an từ trong tâm.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review sách Cảm ơn bạn đã không từ bỏ chính mình – Mai Thanh Hạ