Tóm tắt & Review sách Cảm ơn anh đã đánh mất em – Trí

0
3600

Tóm tắt & Review sách Cảm ơn anh đã đánh mất em – Trí

1. Giới thiệu tác giả

Trí được biết đến là một tác giả trẻ, những cuốn sách anh viết đều đem lại rất nhiều trải nghiệm cho các bạn trẻ. Đó là tình yêu trong tháng năm thanh xuân, là sự vấp ngã của những bước chân chập chững bước ra khỏi vùng an toàn. Cảm xúc anh thể hiện qua các câu chữ vô cùng đặc biệt, khiến cho mỗi độc giả sau khi đọc xong cuốn sách đều một lần nữa phải suy ngẫm lại cuộc đời.

Trí sở hữu fanpage Trí – Người viết nên thanh xuân của bạn gần 650k người theo dõi.

2. Giới thiệu tác phẩm

Cuộc đời vốn dĩ rất rộng lớn, bạn sẽ gặp gỡ rất nhiều người. May mắn thì gặp được một người và gắn bó với người đó đến trọn kiếp. Còn không may thì phải đi một đoạn đường dài, trải qua hết hỉ nộ ái ố trong tình cảm mới tìm được một người tâm đầu ý hợp.

Cuộc chơi nào cũng có luật của nó và tình yêu nào cũng có cái giá của nó. Muốn trưởng thành thì bạn phải trải qua thất bại, muốn hạnh phúc thì bạn phải trải qua đau thương, và muốn một người ở bên cạnh bạn suốt đời thì bạn phải đủ bao dung.

“Cảm Ơn Anh Đã Đánh Mất Em” sẽ giúp bạn đi qua tổn thương để dạy trái tim mạnh mẽ hơn, để sự tổn thương của nhiều lần sau đó cũng không đáng sợ đến mức khiến cho người ta đau đến tan lòng nát dạ hay không thể bước tiếp được nữa.

3. Tóm tắt nội dung sách Cảm ơn anh đã đánh mất em

“Cảm Ơn Anh Đã Đánh Mất Em” chính là những nỗi niềm, những lời tâm sự mà tác giả muốn dành tặng cho độc giả đang rơi vào cảnh ngộ tan vỡ của tình yêu, để độc giả có thể cảm nhận và cùng Trí vượt qua những tổn thương một cách bình yên.

“Có bao giờ tận sâu trong lòng anh cũng nghĩ rằng anh đã hối tiếc vì năm ấy nói lời buông tay em không? Hối tiếc vì đã bỏ lỡ một người như em đây? Em không đẹp, em không khéo, em không tốt, nhưng em lại hiểu anh nhất, quan tâm anh nhất. Có phải vì sự quan tâm em dành cho anh nhiều quá nên anh xem đó là một điều mặc nhiên trong cuộc sống của anh, nên anh không trân trọng đúng không?

Thật ra không ai rảnh để quan tâm mãi một người đâu anh, nhưng vì em yêu anh, em biết anh còn rất nhiều những bộn bề lo toan nên em muốn mình trở thành hậu phương vững chắc cho anh. Sau này, người mới sẽ thay em làm điều đó cho anh, cái người mà anh đã chọn bên cạnh anh thay vì tiếp tục đồng hành cùng em năm ấy.”

“Ngày ấy, em từng nghĩ rằng sau này mình sẽ trở thành một thành viên của gia đình anh. Cùng anh gánh vác, cùng anh chia sớt những việc khó khăn, cùng tâm sự với mẹ anh, cùng gắn kết những thành viên trong gia đình anh lại.

Ngày ấy, khi em và anh trò chuyện cùng nhau, anh hay gọi mẹ em là mẹ và em cũng hay gọi mẹ anh là mẹ. Chúng ta cứ như sẽ về chung một nhà, sẽ có những ngày tháng thật vui vẻ với nhau.

Ngày ấy gặp được anh, em nghĩ rằng ông trời đang bù đắp cho những tổn thương mà em từng đeo mang, cuộc đời đưa anh đến để xoa dịu cõi lòng em, để cho em nhận ra nhân gian này còn có chân tình.

Tiếc là, ngày ấy chỉ còn lại hai chữ ngày ấy. Sau này sẽ có ai đó thay em chăm lo cho cuộc đời anh rồi.”

“Em không ghét anh cũng chưa từng hận anh. Em không oán anh cũng chưa từng trách anh. Người ta càng ghét, càng hận, càng oán, càng trách thì lại càng yêu. Vậy nên, đối với em mà nói, đã từng đi cùng nhau một đoạn, trải qua bao nhiều chuyện vui buồn trong đời. Dù ai đúng, ai sai, ai có lỗi, tại thời điểm một người muốn buông và một người không buồn níu giữ thì mọi chuyện đã không còn quan trọng nữa rồi. Thứ chúng ta cần giữ lại đó chính là kỷ niệm, là tháng ngày ấm êm, là bản thân chúng ta đã từng thật thà yêu hết lòng hết dạ. Còn lại, đừng nhớ cho nặng lòng thêm, anh nhé!

“Phần lớn người với người xa nhau đều là vì lý do không hợp. Nhưng thử hỏi trên thế gian này có ai sinh ra là đã hợp nhau đâu. Phải có cãi vã, phải có giận hờn, phải có bất đồng quan điểm, thậm chí có những lúc cảm giác như đã hết yêu nhau rồi. Khi ấy mới nhận ra tình cảm mình dành cho người đó nhiều đến nhường nào. Vậy nên trong tình yêu, phải biết nhường nhịn, phải biết lắng nghe, phải biết bao dung cho nhau thì mới bên nhau lâu dài được.”

“Khi đã trải qua vài bận trái ngang trong đời, người ta sẽ học được cách điềm tĩnh hơn với cuộc đời. Người ta xem chuyện gặp gỡ, yêu đương, chia xa như một quy luật tự nhiên. Người ta giác ngộ ra sự níu kéo hay oán hờn chỉ là phù phiếm. Vì thật ra nếu một người có lòng với mình, tự khắc họ sẽ ở lại, đi rồi họ sẽ tự khắc tìm cách quay về, còn nếu không phải thì cũng nhẹ nhàng chấp nhận. Cuộc đời không quá dài, nếu trải qua những chuyện buồn vui đủ rồi thì nên xem tất cả mọi sự gặp gỡ trên đời đều là duyên nợ. Người có duyên ắt sẽ gặp lại, người dứt nợ ắt thành người dưng.”

‘Năm tháng đó anh còn trẻ, trong tay chưa có gì, nhưng anh lại có em. Sau này thành công, anh có tất cả, nhưng trong tất cả của anh lại không có sự hiện diện của em! Anh có buồn không? Buồn cho năm ấy chẳng thể vượt qua số phận, để mãi sau này chúng ta hai người hai lối rẽ. Anh chọn bên người mới, em tìm về bình yên. Chúng ta đi qua trăm miền đất lạ, gặp gỡ biết bao người để có thể nhìn thấy nhau, ở bên nhau, cùng nhau có những tháng ngày êm đẹp, mà rồi chúng ta cũng chẳng thắng nổi số phận. Buồn lắm anh nhỉ!”

“Anh đừng xin lỗi, em tha thứ cho anh rồi đó. Chuyện chúng mình giờ không còn gì cả. Ai đúng ai sai, ai có lỗi cũng chẳng thể giữ nổi một cuộc đời. Anh cứ làm những gì anh muốn, em không trách anh đâu. Ban đầu mình là người thường, vì thương nên mới trở thành nhân ngãi. Giờ duyên đã cạn, phải trở về như xưa.”

“Năm tháng đó, không ai lừa dối ai cả, tình cảm ấy là thật, lời hứa ấy là thật, hai con người dành hết lòng cho nhau cũng là thật. Chỉ tiếc chúng ta dù có cố gắng mấy cũng đã không thắng nổi thời gian.”

“Trong tình yêu, quan trọng nhất là sự quan tâm chia sẻ. Và điều đó phải đến từ hai phía. Không thể người này cứ nhận lấy mãi, càng không thể người kia cứ cho đi mãi. Đến một lúc nào đó người nhận cảm nét mới thấy dư thừa, người cho cảm thấy mệt mỏi, ai nấy sẽ có những lý lẽ riêng để từ bỏ.”

“Mặc kệ hôm nay bạn vui hay buồn, đau hay khổ, khóc hay cười, thì trái đất vẫn luôn quay, cuộc sống vẫn luôn diễn ra, chúng ta vẫn phải bước tiếp. Vì vậy, mong sao bản thân mỗi người có đủ niềm tin vào chính mình để không phải hối tiếc về bất cứ điều gì.”

“Chúng ta luôn tin vào lời hứa, không phải do chúng ta không biết đó là lời nói dối, mà bởi chúng ta đã trót gửi trao lòng tin vào người đã hứa.”

“Cuộc đời của chúng ta sẽ không bao giờ biết biến cố gì đang chờ đón mình phía trước. Có thể là ốm đau bệnh tật, có thể là người mình yêu thương bỗng một ngày đột ngột ra đi, cũng có thể người đầu ấp tay gối phản bội mình. Dù có là lý do gì, của ai, với ai, cũng thấy đau lòng cả!”

“Tập cách cân bằng cảm xúc của bản thân.

Đừng quá hân hoan khi ai đó bước vào cuộc đời.

Đừng quá tiếc nuối khi ai đó rời đi.

Mọi sự trên đời đều có lý do của nó.

Quan trọng là bản thân học cách đón nhận mà thôi.”

“Cuộc sống này, bạn xinh đẹp thôi chưa đủ, vì nhan sắc sẽ phai tàn theo năm tháng. Người thông minh sẽ nhìn ra nét duyên dáng của bạn để yêu. Và muốn đi cùng với nhau lâu dài, bạn cần phải có trí thức, có sự nghiệp, có công việc. Bạn càng tài giỏi, càng thành công thì giá trị của bạn càng được nâng cao. Bởi vậy, trước khi muốn gắn bó với ai đó, hãy nỗ lực thật nhiều. Bạn phải có giá trị thì người khác mới trân trọng bạn. Không ai có thể yêu một người mà chẳng có gì trong tay.”

“Bạn có biết tàn nhẫn nhất trong tình yêu là gì không? Đó là khi bạn biết người ta yêu mình mà mình thì không yêu họ, nhưng lại dang rộng vòng tay đón nhận tình cảm, sự quan tâm của họ. Một thứ tình cảm lập lờ để người ta hy vọng, rồi để người ta thất vọng, để người ta nghĩ rằng mình cũng có tình ý với người ta, rồi khiến người ta chìm trong đau khổ. Những người như vậy sẽ không bao giờ có được kết cục tốt đẹp. Tình cảm là chuyện nên rạch ròi nhất. Yêu thì nói yêu. Không yêu thì từ chối. Đừng nên nửa vời.”

“Có những buổi sáng rất bình yên, sau tất cả, em thấy lòng nhẹ tênh, không còn nhớ chuyện cũ, không còn vương người xưa, chỉ muốn sống những giây phút hiện tại thật vui vẻ.

Em nghe một bản nhạc thật quen, lòng em không còn đau, tim em thôi rung lên từng nhịp rạn vỡ. Quá khứ đã làm đúng nhiệm vụ của nó khi mang kỷ niệm trôi về một miền xa thẳm.

Em sẽ sống những ngày cõi lòng an nhiên nhất!”

“Có những ngày sau tan ca, chúng ta cứ chạy vô định trên con đường về nhà, đi qua bao ngã tư, dừng bao nhiêu đèn đỏ, nhìn thấy bao người xa lạ, vậy mà chẳng thể vơi đi những tâm tư trong lòng.

Ai rồi cũng phải trưởng thành, ai rồi cũng phải học cách đối mặt với những vui buồn của cuộc đời, ai rồi cũng phải đi qua trắc trở để khôn lớn. Vậy mà khi lớn nhiều rồi, vẫn chưa đủ khôn để hiểu hết cuộc đời.

Chúng ta, mãi là những đứa trẻ khờ khạo trên hành trình của chính mình.”

“Mãi tận sau này anh sẽ biết, năm tháng đó, có một người từng yêu anh vô điều kiện, chẳng cần anh đáp lại, chẳng cần anh bận tâm. Nhưng vì anh vô tình nên anh không nhận ra.

Mãi tận sau này em sẽ biết, tình yêu đơn phương giống như chân không mang giày mà vẫn cố chấp đi trên một con đường đầy sỏi đá, vừa đau đơn vừa đẫm máu. Nhưng trót lỡ bước đi rồi thì làm sao dừng lại đây?”

“Hoa dại có cái giá của hoa dại.

Cũng giống như mỗi người có những giá trị riêng của mình.

Gặp được một người phù hợp là như thế nào?

Là có thể nhìn thấy ưu điểm của bạn mà yêu thương.

Là có thể nhìn thấy khuyết điểm của bạn mà bao dung.

Là có thể chấp nhận con người bạn kể cả khi bạn xấu xí nhất.

Gặp đúng người như thế, hãy biết trân trọng.”

“Kỳ vọng một người nào đó cũng đối xử chân thành với mình giống như cách mình thiết tha với họ, quả là một điều hoang đường.

Trái tim của người ta, tình cảm của người ta, quyết định của người ta thì can cớ gì mình muốn người ta phải làm theo ý mình?”

“Một người thật sự để tâm đến cảm xúc của bạn thì chắc chắn sẽ để ý đến tốc độ của từng tin nhắn.”

“Sau một cuộc tình, để chữa lành một trái tim cần phải có thời gian, thời gian học cách chấp nhận, thời gian thích nghi, thời gian nguôi ngoai và thời gian từ bỏ. Mỗi giai đoạn cần từ từ, chậm rãi, không nên ép bản thân phải thay đổi ngay. Chuyện gì càng vội vàng thì càng dễ thất bại. Hôm nay quên chưa được thì ngày mai, ngày mốt, ngày kia. Miễn trên hành trình ấy bản thân đừng bỏ cuộc là được.”

4. Đánh giá sách Cảm ơn anh đã đánh mất em

Hãy dành tặng cuốn sách này đến ai đó đang bị tổn thương trong chuyện tình cảm! Vì cuốn sách này cũng là những nỗi niềm, những lời tâm sự mà tác giả muốn dành tặng cho độc giả đang rơi vào cảnh ngộ tan vỡ của tình yêu, để độc giả có thể cảm nhận và cùng tác giả vượt qua những tổn thương một cách bình yên.

Có thể nội dung của cuốn sách này không mới với những ý tưởng, câu chuyện bạn đã từng gặp qua, nhưng “Cảm Ơn Anh Đã Đánh Mất Em” sẽ mang đến cho bạn sự đồng cảm, an ủi lạ thường. Để bạn có thể hiểu rằng không chỉ có riêng ta có tổn thương và ta hoàn toàn có thể vượt qua.

Gấp lại cuốn sách, chúc cho chúng ta, dù có ai hay không ai thì vẫn đủ bản lĩnh bước đi trên con đường của mình. Mình không thương mình mới là điều tệ hại nhất, nhớ nhé!

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Cảm ơn anh đã đánh mất em

Tóm tắt & Review sách Cảm ơn anh đã đánh mất em – Trí

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 2 Average: 5]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây