Tóm tắt & Review sách Bơ đi mà sống – Mèo xù

0
2502

Tóm tắt & Review sách Bơ đi mà sống – Mèo xù

1. Giới thiệu tác giả

“Bơ đi mà sống” là một trong những tác phẩm của tác giả Mèo Xù (Nguyễn Thị Thắm). Cô là một “cô gái xấu xí” sinh năm 1987 tại Hà Nội nhưng vô cùng tài năng. Hiện tại, Mèo Xù đang là trưởng phòng tổ chức sản xuất của một công ty truyền thông ở Hà Nội, đồng thời cũng là chủ nhân của 4 đầu sách. Sinh ra trong một gia đình không khá giả nên cô luôn không ngừng phấn đấu, nỗ lực, khi còn đi học cô đã luôn cố gắng ngoài thời gian học thì làm thêm các công việc khác để phụ giúp gia đình. Và thực sự, thành công đã đến với người luôn biết nỗ lực, phấn đấu vươn lên khi giờ đây Mèo Xù đã có được những thứ mình mong muốn.

Không chỉ sinh ra trong gia đình nghèo khó, mà Mèo Xù còn chịu rất nhiều sự dèm pha và công kích vì ngoại hình của mình. Nhưng Mèo Xù không vì những lời lẽ của người khác ảnh hưởng đến cuộc đời của cô. Cô luôn coi đó là động lực để bản thân cố gắng phải thành công, thành công hơn nữa. Không chỉ là một trưởng phòng tài năng, mà Mèo Xù còn là một cô gái rất yêu sách và thích viết lách. Với tài năng viết lách của mình, Mèo Xù đã trở thành một nhà văn trẻ được đông đảo bạn trẻ yêu mến. Cô gây ấn tượng với độc giả bằng cách nhìn cuộc sống rất lạc quan và tích cực, nhưng không hão huyền và luôn rất thực tế. “Cảm ơn cuộc đời vì tôi sinh ra rất… xấu xí!” – một câu nói của tác giả khiến mọi người không khỏi cảm động.

2. Giới thiệu tác phẩm

Cuốn sách “Bơ đi mà sống” được phát hành vào tháng 10 năm 2016 bởi NXB Văn Học và Công Ty phát hành Minh Châu Books. “Bơ đi mà sống” là cuốn tản văn tràn đầy năng lượng sống, truyền đạt những cảm hứng chân thật nhất về cuộc đời, tình yêu, tình bạn, tình thân. Cuốn tản văn bao gồm 4 phần nhỏ.Tác giả đã viết về chúng bằng tất cả những trải nghiệm thật mà bản thân đã trải qua. Khi tiết lộ lý do đạt tên cuốn sách là “Bơ đi mà sống” tác giả chia sẻ rằng: “Cuốn sách ra đời sau một thời gian tôi bị “ném đá” bởi những lời châm biếm, đả kích của rất nhiều người.

“Bơ đi mà sống” là món quà động viên những ai đang gặp phải “búa rìu dư luận”, tổn thương quá lớn, muốn sống tiếp, bạn nên quên đi những lời nhận xét ác ý đó để sống thật tốt. Có một thời gian tôi bị stress vì ngoại hình của mình bị mang ra chế giễu, ghép ảnh … Tôi đã từng khóc rất nhiều, có những đêm, chỉ có khóc và tự dằn vặt mình, nhưng sau đó, tôi đã thay đổi: Tôi gạt mọi thứ sang một bên, tập trung vào những thứ quan trọng với mình, tôi lấy lại cân bằng và bắt đầu sống tiếp, sống cuộc đời của mình mà không để ý những lời thêu dệt ngoài kia nữa.”

3. Mục lục

  • Phần 1 – Nếu Không Đẹp Thì Hãy Thơm
  • Phần 2 – Nơi Bình Yên Nhất Là Nhà
  • Phần 3 – Rồi Ai Cũng Bận Sống Cuộc Đời Người Ta
  • Phần 4 – Tôi Chọn Lạc Quan

4. Tóm tắt nội dung sách Bơ đi mà sống

Vì cuốn sách được chia ra nhiều chủ đề nên mình xin phép chỉ tóm tắt một số chủ đề tiêu biểu của mỗi phần. Phần đầu cuốn sách tác giả chia sẻ các bí kíp để bơ đi mà sống

“BÍ KÍP ĐỂ BƠ ĐI MÀ SỐNG

  1. Đừng bận tâm tới người luôn vô tâm với mình… Vì điều đó sẽ khiến bản thân mình bị tổn thương…
  2. Đừng suy diễn… Vì cuộc đời ngoài kia vốn đã đủ bao khó khăn bão gió, thế nên hãy để tâm can mình được thảnh thơi…
  3. Đừng tự trách… Vì trách móc không thay đổi được sự gì trên đời, có chăng chỉ khiến thời gian bị mất đi một cách hoài phí…
  4. Đừng mất niềm tin ở bản thân mình… Vì niềm tin là điều bao dung nhất, cho dù có thất bại bao nhiêu lần thì niềm tin vẫn sẽ mỉm cười, cho ta thêm cơ hội để thay đổi.
  5. Đừng, đừng bao giờ mất niềm tin ở bản thân mình… Vì niềm tin là điều thủy chung nhất không bao giờ phản bội, sẽ luôn kiên nhẫn ở bên cạnh ngay cả khi mình chẳng còn gì cả.
  6. Đừng, nhất định đừng bao giờ mất niềm tin ở bản thân mình.
  7. Mãi mãi đừng bao giờ mất niềm tin ở bản thân mình.

Phần 1 – Nếu Không Đẹp Thì Hãy Thơm

Trong phần này tác giả chia sẻ các bài học mà mình có được với mong muốn giúp mọi người có thể gạt mọi thứ sang một bên, tập trung vào những thứ quan trọng với mình, chủ đề đầu tiên mà tác giả chia sẻ là “Gái xấu đừng khóc” tác giả cho rằng: “Dần dần tôi nhận ra, khóc lóc không giải quyết được vấn đề gì cả. Giả sử nếu tôi xinh đẹp như công chúa trong các truyện cổ tích, thì khi tôi khóc sẽ có bà tiên hay ông bụt tới giúp. Nhưng gái xấu như tôi mà cứ ngồi khóc thì cho dù có khóc thế chứ khó nữa cũng sẽ chẳng có ai tới đâu. Vậy chẳng lẽ cứ ngồi đó mà khóc hoài khóc mãi?… Cuộc đời mình vốn đã có đủ thứ bất lợi chẳng vui, không lẽ mình lại còn khóc để cho nó thê lương hơn? Thế nên tôi bảo mình nín đi, đừng khóc nữa…”

Tiếp đến là chủ đề “Nếu không thể phủ nhận thì học cách chấp nhận” lời khuyên mà tác già mang đến ở chủ đề này là: “Suy cho cùng chúng ta không thể nào tìm thấy sự tự tin khi chúng ta luôn chối bỏ, ghét bỏ và chẳng dám thừa nhận chính bản thân mình. Còn việc ai đó chê bai mình làm sao thì mặc kệ họ, đó là việc của họ, không phải là việc của chúng ta.”

“Tôi hành động để bù đắp những khuyết điểm của bản thân” là chủ đề tiếp theo được tác giả chia sẻ và bài học mình nhận thấy ở chủ đề này là: “Bảo vệ mình không có nghĩa là xù lông lên mỗi khi bị người khác chê cười là xấu xí, cũng không cần phải cố gắng tỏ ra gai góc, xây thành đắp lũy, bỏ ngoài tai tất cả những lời nói chế giễu ngoài kia, mà bảo vệ mình bằng cách dành thời gian để chăm sóc bản thân, dành thời gian để khẳng định giá trị của mình bằng những thành quả công việc. Và cứ bơ đi, phớt lờ miệng đời. Trách móc oán thán không giúp cho người phụ nữ xấu đẹp lên, chỉ có tự mình hành động, thì mới cứu vãn được tình thế. Cứ chăm sóc cuộc đời, chăm sóc trí tuệ của mình đi, rồi chúng mình cũng sẽ được yêu thương, được trân trọng như bao nhiêu cô gái khác”.

Bơ đi mà sống

Trong các chủ đề tiếp theo của phần này, tác giả chia sẻ tới mọi người những bài học mà mình có được khi sinh ra là một “cô gái xấu xí”. Khi đề cập đến chủ đề “Chúng ta có thể xinh đẹp theo cách của riêng mình” tác giả muốn gửi gắm đôi điều như sau: “Tôi chưa bao giờ cố gắng để trở thành một CÔ GÁI XINH ĐẸP THEO MỘT CHUẨN MỰC HOÀN HẢO. Nhiều người nói, xinh đẹp rồi thì sẽ được mọi người yêu quý, mới được để ý, được thế này, được thế kia … Nhưng tôi nghĩ bất cứ cô gái nào cũng được trân trọng, khi cô ấy biết sống tử tế và nhân văn. Phụ nữ không phải cứ đẹp là sẽ có tất cả. Mà thái độ sống mới là yếu tố quyết định. Sống tích cực, sống lạc quan và đừng sợ hãi.”

Chủ đề tiếp theo trong phần này có tên là “Muốn sống cuộc đời hạnh phúc thì đừng hoài nghi” và “Chúng mình cũng đừng cố gắng thay đổi nhan sắc của mình chỉ để quyến rũ một người đàn ông. Nếu có thay đổi thì hãy chắc chắn rằng đó là vì mình trước tiên, vì mình đẹp thì chính mình sẽ thấy hạnh phúc. Còn đem chuyện nhan sắc để giữ chân một người đàn ông, chẳng khác nào mang cát đổ xuống biển, không biết bao nhiêu cho đủ, bao nhiêu cho vừa. Suy cho cùng chúng mình không cần phải cố gắng làm công chúa ở trong lòng ai hết, mà hãy trở thành nữ hoàng trong chính cuộc đời của mình.” là điều mà tác giả muốn chia sẻ trong chủ đề này.

Một chủ đề khác mà mình rất thích trong cuốn sách này có tên là “Chúng ta thất bại vì chúng ta chưa cố gắng, chứ không phải vì chúng ta xấu xí” qua chủ đề này với những chia sẻ của tác giả mình đã nhận ra không ít điều: “Không thể phủ nhận một điều, phụ nữ xấu luôn khó khăn trong việc khẳng định mình hơn. Có thể xuất phát điểm về trình độ của những cô gái đẹp và cô gái xấu là như nhau, nhưng những cô gái đẹp vẫn sẽ có những lợi thế nhất định. Dù vậy tôi vẫn muốn nói với những cô gái có ngoại hình vốn dĩ không đẹp rằng: “Chúng mình đừng bao giờ than vãn và oán trách cuộc đời, bởi nếu chúng mình mải miết đau khổ với điều đó thì chúng mình không bao giờ có cơ hội thay đổi bản thân để chui ra khỏi vỏ ốc của chính mình. Đừng đổ lỗi, đừng quy trách nhiệm mọi sự thất bại của bản thân cho sự xấu xí. Xấu xí không có tôi, cũng không phải là nguyên nhân của thất bại. Chúng mình thất bại vì chúng mình chưa nỗ lực hết mình, chỉ đơn giản vậy thôi. Thay vì ngồi oán trách, thì mình hãy đi tìm cách, để bù lấp cho những khuyết điểm của mình”.

“Ngưng miệt thị một cô gái chỉ vì nhan sắc” đây là chủ đề tiếp theo và mình nghĩ đây là một chủ đề rất thực tế và đáng trải nghiệm. Tác giả chia sẻ rằng: “Là đàn ông, anh có quyền chỉ chọn gái đẹp để yêu, nhưng không có nghĩ là anh có quyền lấy nhan sắc của một cô gái ra để tấn công và làm tổn thương cô ấy. Là phụ nữ, bạn có quyền làm đẹp cho mình nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có quyền miệt thị những cô gài mà bạn tự cho rằng không đẹp bằng bạn. Không phải ai sinh ra cũng đều có may mắn được xinh đẹp. Nếu bạn nghĩ bạn là một cô gái đẹp, thì bạn phải cảm ơn chúng tôi – những cô gái không xinh đẹp, vì nhờ những người không xinh đẹp như chúng tôi, người khác mới nhìn ra bạn đẹp. Nếu trên thế giới này tất cả mọi người sinh ra đều được xinh đẹp mĩ miều như nhau, thì hẳn là cái đẹp cũng chẳng còn giá trị gì hết. Giữa con người với con người, cần nhất là sự tôn trọng lẫn nhau, dù xấu hay đẹp. Hãy ngưng miệt thị lẫn nhau chỉ vì vẻ bề ngoài. Bởi chúng ta là loài Người, bởi đã là loài Người thì ai cũng có lòng tự trọng và cảm xúc.”

Ngoài ra trong phần này tác giả còn chia sẻ nhiều chủ đề thú vị khác như: Những cô gái xấu thân mến! Chúng mình cứ bơ đi mà sống; Đừng vội, đường tuy dài cứ đi là sẽ tới; Đừng bao giờ bỏ cuộc; Đừng mặc cả với những nỗ lực của mình.

Phần 2 – Nơi Bình Yên Nhất Là Nhà

Đúng như tên gọi, nội dung trong chương này Mèo Xù dành để nói về tình cảm gia đình nhiều nhất. Chủ đề đầu tiên mà tác giả chia sẻ là “Đừng than nghèo, những điều tuyệt vời nhất đều miễn phí” qua đây tác giả muốn gửi gắm đến mọi người rằng: “”Khi nào ta cảm thấy mỏi mệt, khi nào ta cảm thấy chán ghét cuộc đời này vì ta nghĩ rằng ta chẳng sở hữu được thứ gì đáng giá, lúc đó ta hãy nhìn lại phía sau để thấy rằng gia đình vẫn đang ở đây, bên cạnh ta, điều đó đáng giá hơn bất cứ điều gì. Nếu không có gia đình, vinh hoa phú quý ngoài kia, thực ra ta cũng chẳng biết để làm gì…” Sau đó tác giả lần lượt chia sẻ các chủ đề xoay quanh bố mẹ anh chị của mình.

Phần 3 – Rồi Ai Cũng Bận Sống Cuộc Đời Người Ta

Trong phần mình đặc biệt thích hai chủ đề là “Yêu thương có vị đắng” và “Yêu thôi, đừng hứa”. Qua hai chủ đề này mình nhận ra rằng: “Trong tất cả những yêu thương thì có lẽ tôi sợ nhất là màu yêu thương của tình nhân. Vì tôi thấy đó là yêu thương mang nhiều nước mắt nhất, trong yêu thương của tình nhân bao giờ cũng đầy đủ cả đớn đau và hạnh phúc. Thậm chí hai thứ này thỉ lệ thuận với nhau. Khi hạnh phúc càng lớn thì tới lúc đớn đau cũng sẽ càng nhiều. Nhiều khi vì không muốn phải đau đớn, không muốn phải gánh lấy tổn thương quá nhiều, tôi dặn lòng mình hãy yêu đương thật hời hợt, thật nhạt nhòa thôi. Nhưng tôi lại thấy làm như vậy chẳng khác nào mình đang cố gắng đạp một cái xe mà chỉ có một bánh, nó thật lỡ cỡ và mệt mỏi. Suy cho cùng yêu đương của tình nhân xưa nay vốn vậy, chỉ có thể là hết mình để hạnh phúc với nó, rồi sẽ có lúc đớn đau mà lau nước mắt để tự bước qua những tổn thương. Và rằng chúng mình luôn cần nhiều lắm mạnh mẽ để ôm trọn một tình yêu như thế. Để có gan yêu thì có gan chịu, để hạnh phúc với nó được, thì cũng phải bước qua tổn thương mất mát được.” Và đặc biệt là “Nhiều khi tình yêu không còn nhưng người ta cứ cố gắng ở bên nhau chỉ vì lời hứa không bao giờ bội phản. Ở cạnh nhau mà trái tim không nhìn về phía nhau nữa, thì lời hứa, những câu thề hẹn còn có nghĩa lý gì. Khắc tên lên người nhau cũng chẳng có nghĩa lý gì, khi mà tên của nhau đã không còn tồn tại ở trong tim. Vì thế chẳng cần thề hẹn đâu, cứ trân trọng và sống tốt mỗi ngày còn đang ở bên nhau là đủ”.

Phần 4 – Tôi Chọn Lạc Quan

Trong phần này tác giả chia sẻ rất nhiều chủ đề với trích dẫn mở đầu khá thú vị: “Cuộc sống vốn dĩ có đầy đủ cả sân si, cả điều tốt điều xấu, vui và không vui. Chúng ta lạc quan không phải là khi chúng ta luôn nghĩ tất cả mọi việc ở trên cõi đời đều tốt đẹp, mà chúng ta lạc quan khi chúng ta biết chấp nhận một thực tại rằng không phải mọi thứ ở trên đời đều tốt đẹp.” Trong phần này mình đặc biệt thích hai chủ đề là “Đàn bà hãy thôi oán trách đàn ông” và “Lấy chồng nhà giàu….” Bởi đây là hai chủ đề mình cho là thực tế và bài học sâu sắc nhất: “Nhưng tôi thấy, đàn bà thực ra cực kì vô lý: Đàn bà vô lý ở chỗ luôn kể xấu đàn ông, nhưng chính đàn bà lại đau khổ vật vã vì những kẻ xấu xa đó. Đàn bà kể lể vì chăm sóc đàn ông, hi sinh cho đàn ông, mà họ chẳng có thời gian dành cho mình nữa.

Nhưng rõ ràng là đàn bà tự nguyện yêu đàn ông, tự nguyện tin đàn ông, rồi tự nguyện chăm sóc, lo lắng mọi thứ cho đàn ông mà. Có ai bắt ép đâu, đều là do tự nguyện hết mà? Tôi nghĩ, đàn bà chúng ta sẽ có một cuộc đười thanh thản hơn, nếu như thôi trách móc và oán hận đàn ông. Nếu không tin thì đừng yêu, nếu không cảm thấy thoải mái hạnh phúc thì đừng làm. Đã làm thì đừng trách móc, cho đi sao sẽ nhận lại được về như thế. Còn nếu cảm thấy mình chỉ có cho mà không hề có nhận và cảm thấy dằn vặt mình vì điều đó thì ngưng lại, đừng cho đi nữa. Đã là yêu thương mà cứ đông đếm chuyện thiệt hơn, thì mệt mỏi lắm, vì làm gì có định lượng nào đong đếm được tình yêu đâu.” “Tiền có thể mua được hạnh phúc, nhưng phải là tiền do mình làm ra, tạo dựng nên. Nếu muốn lấy chồng nhà giàu, thì trước hết bạn cũng hãy thật giàu. Nếu không, mang phận nghèo hèn mà bước chân vào nhà người ta đắng lắm.” – đây là bài học của chủ đề thứ hai.

5. Cảm nhận và đánh giá sách Bơ đi mà sống

“Bơ đi mà sống” nhìn bao quát lại là một cuốn sách thú vị và đáng trải nghiệm. Về hình thức, nếu mình không được giới thiệu đây là một cuốn sách hay mà chỉ xem qua bìa thì mình có lẽ sẽ không lựa chọn bởi bìa cuốn sách không được bắt mắt lắm, chữ in thì rõ ràng, trình bày khoa hoc. Về nội dung, Bơ đi mà sống” là cuốn sách dễ đọc, dễ hiểu, không đòi hỏi độc giả phải hình dung hay tưởng tượng quá nhiều. Cuốn sách gồm những câu chuyện truyền cảm hứng và những lời khuyên chân thật, có giá trị với nhiều người. Vì vậy mọi người đều có thể tìm đọc cuốn sách, đặc biệt là những bạn đang cảm tự ti về khiếm khuyết của bản thân.

Và thêm nữa, sách thật sự hay nhưng không phải hợp với mọi người, không theo một minh chứng nào đó mà chỉ mang tính chất chia sẻ, cảm nhận những trải nghiệm của cuộc sống và bạn cần phải cố gắng thực hiện mới đạt hiệu quả mong muốn.“Bơ đi mà sống” được viết bằng trí tuệ và đôi bàn tay của một cô gái mạnh mẽ và thực tế. Bởi vậy văn phong cũng vô cùng giản dị và dễ cảm.

Hi vọng đến với cuốn sách bạn có thể bỏ qua sự mặc cảm, tự ti về khiếm khuyết của bản thân luôn lạc quan, vui vẻ, thay đổi để có thể trở thành nữ hoàng của chính bản thân mình và đặc biệt thêm yêu gia đình của mình hơn.

Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha

Tóm tắt & Review sách Bơ đi mà sống – Mèo xù

Cungdocsach.vn

Click to rate this post!
[Total: 5 Average: 4.6]
Cảm nghĩ của bạn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây