Tóm tắt & Review Mười người da đen nhỏ (Ten little niggers) của nhà văn Agatha Christie
Mục lục
1. Giới thiệu tác giả
Agatha Mary Clarissa, Lady Mallowan, (15 tháng 9 năm 1890 – 12 tháng 1 năm 1976), thường được biết đến với tên Agatha Christie, là một nữ nhà văn trinh thám người Anh. Bà còn viết tiểu thuyết lãng mạn với bút danh Mary Westmacott, nhưng vẫn được nhớ đến hơn cả với bút danh Agatha Christie và 66 tiểu thuyết trinh thám. Với hai nhân vật thám tử nổi tiếng, Hercule Poirot và Bà Marple (Miss Marple), Christie được coi là “Nữ hoàng trinh thám” (Queen of Crime) và là một trong những nhà văn quan trọng và sáng tạo nhất của thể loại này.
2. Giới thiệu tác phẩm
Mười người da đen nhỏ là một tiểu thuyết hình sự của nhà văn Agatha Christie được nhà xuất bản Collins Crime Club phát hành lần đầu ở Anh ngày 6 tháng 11 năm 1939. Tiểu thuyết nói về vụ án bí ẩn trên hòn đảo Soldier Island với 10 người bằng cách này hay cách khác đã thiệt mạng mà không hề có sự hiện diện hay dấu vết của thủ phạm. Đây được coi là một trong những tiểu thuyết hình sự xuất sắc và nổi tiếng nhất của Agatha Christie, trên 100 triệu bản sách đã được bán ra khiến tác phẩm này trở thành tiểu thuyết hình sự bán chạy nhất trong lịch sử xuất bản thế giới. Mười người da đen nhỏ cũng là tác phẩm được chuyển thể nhiều lần nhất, dưới dạng phim điện ảnh, truyền hình và kịch sân khấu.
Tác phẩm có nội dung gồm 17 chương.
3. Tóm tắt nội dung Mười người da đen nhỏ
Cuối năm 1930, có 8 vị khách thuộc đủ mọi tầng lớp và lứa tuổi được mời nghỉ tại ngôi biệt thự trên Soldier Island, một hòn đảo nằm trơ trọi ngoài khơi vùng Devon. Sau khi được ông Fred Naracott chở tới đảo, họ nhận ra rằng chủ ngôi biệt thự (người được cho là đã mời họ) không có mặt, đón tiếp họ là hai người quản gia, cặp vợ chồng Thomas và Ethel Rogers. Mỗi người khách lần lượt phát hiện trong phòng ngủ của họ một bài đồng dao có tên Ten Little Soldier Boys (10 người lính nhỏ).
Bài đồng dao được tạm dịch như sau:
“10 tên lính nhỏ đi ăn
một tên mắc nghẹn giờ còn chín tên
9 tên thức muộn trong đêm
một quên thức dậy, tám tên ngậm ngùi
Devon du thuyền chúng đi
Một tên nằm lại bảy thời ra đi
Bảy tên bổ củi làm chi
Bổ đôi một đứa sáu tên muộn phiền
Sáu đem tổ ong ra nghiền
Một ong đốt chết còn 5 sững sờ
Đến tòa năm đứa kia chờ
Một vào thượng thẩm, 4 ra biển ngồi
4 tên cùng ra biển trời
Trích đỏ nuốt một giờ còn lại 3
Vườn thú 3 đứa la cà
Gấu to vồ một còn 2 vẹn toàn
Hai tên đi dưới nắng vàng
Một khô cong chết, một tên bơ phờ
Còn tên lính nhỏ thẫn thờ
Hắn đi treo cổ và rồi chẳng còn một ai.”
Những người khách đều đã từng phạm tội giết người, những tội ác mà tòa án thông thường không thể xét xử:
Anthony Marston từng cán chết 2 em nhỏ trong lúc lái xe bạt mạng.
Thomas và Ethel Rogers từng cố tình bỏ mặc người chủ của mình ốm yếu đến chết để vơ lấy tài sản thừa kế.
John Macarthur từng ra lệnh cho người tình của vợ mình – một sĩ quan trẻ tên Arthur Richmond tham gia một nhiệm vụ tự sát trong chiến tranh để gián tiếp giết anh ta.
Emily Brent từng đuổi một cô gái giúp việc nghèo khi cô mang bầu, khiến cô đi tới chỗ tự vẫn.
Lawrence Wargrave từng kết án tử hình Edward Seton vì tội giết người mặc dù có bằng chứng cho thấy anh ta vô tội.
Edward Armstrong từng phẫu thuật trong lúc say rượu khiến cô gái bệnh nhân qua đời ngay trên bàn mổ.
William Blore từng đưa ra bằng chứng giả để tòa án kết tội một người tham gia vụ cướp nhà băng, người này sau đó đã chết trong tù.
Phillip Lombard từng bỏ rơi đoàn tùy tùng 21 người bản địa khiến họ chết đói ở châu Phi.
Vera Claythorne từng cho phép Cyril Hamilton, cậu bé mà cô là bảo mẫu, bơi ra quá xa khiến cậu bé bị chết đuối.
8 người khách và cặp vợ chồng người quản gia, tổng cộng là 10 người phát hiện rằng mình đã bị lừa ra đảo để “trả giá” cho “tội ác” đã gây ra, họ ứng với 10 bức tượng nhỏ đặt trên bàn ở phòng khách. Những ngày sau đó tàu của ông Fred Naracott không thấy quay lại đảo và từng người lần lượt thiệt mạng tương tự cái cách bài đồng dao trong phòng mỗi người đã mô tả. Kỳ lạ hơn là sau khi một người qua đời, số tượng trong phòng khách bằng cách nào đó đều giảm đi một.
Người đầu tiên thiệt mạng là Anthony Marston, anh ta chết vì ngộ độc Xyanua kali với triệu chứng tương tự người bị nghẹn. Người thứ hai là Ethel Rogers, bà quản gia chết được chồng phát hiện đã chết vì dùng thuốc ngủ quá liều. Vị tướng Macarthur – người thứ ba – dường như linh cảm được cái chết sẽ đến nên đã bỏ ăn mà ngồi nhìn ra biển và lảm nhảm một mình, sau đó người ta phát hiện ông đã chết vì bị một vật cứng đập vào sau đầu. Người thứ tư thiệt mạng là Thomas Rogers, trong lúc bổ củi chuẩn bị cho bữa sáng, dường như Thomas đã để trượt tay và làm lưỡi búa bay thẳng vào đầu. Là người luôn tin rằng mình không làm gì trái với Đức tin, rằng những người khác chết là do bị Chúa trừng phạt, tuy nhiên Emily Brent – người thứ năm – cũng không thể sống sót, bà bị tiêm thuốc độc vào cổ sau bữa ăn trưa, vết tiêm trên cổ bà tương tự như vết ong đốt. Buổi tối hôm đó đến lượt quan tòa Wargrave được bác sĩ Armstrong phát hiện đã thiệt mạng vì bị bắn vào đầu trong khi đang đội bộ tóc giả của quan tòa. Bản thân vị bác sĩ này vào ngày hôm sau cũng được những người còn lại phát hiện đã chết đuối ở vách đá. Blore là người thứ tám thiệt mạng trên đảo, viên thám tử tư bị bức tượng trong phòng cô Vera Claythorne rơi trúng đầu trong lúc hai người còn lại đang ở ngoài bờ biển bên xác bác sĩ Armstrong. Rơi vào trạng thái hoảng loạn, Claythorne lừa cướp được súng của Lombard và giết chết tay cựu lính đánh thuê.
Cuối cùng cô trở lại phòng và treo cổ tự tử với chiếc ghế và dây thòng lọng do một ai đó đã bày sẵn.
4. Cảm nhận và đánh giá
“Chưa từng đọc một cuốn trinh thám nào mà hồi hộp đến tận trang cuối cùng thế này, kể cả sách của Higashino Keigo. Từng chú lính nhỏ chết đi trên hòn đảo hoang vắng thực sự làm độc gỉa sởn da gà và vô cùng tò mồ về thủ thuật gây án cũng như động cơ của hung thủ. Nhất là khi tất cả đều được xác nhận là đã chết và không còn ai trên hòn đảo ngoại trừ chính 10 nạn nhân. Nếu như không có những trang tâm thư cuối cùng của hung thủ thì chắc chắn cuộc điều tra sẽ vĩnh viễn rơi vào vô vọng. Một kiệt tác của làng văn trinh thám.”
“Cuốn này làm tôi cuốn hút ngay khi nhìn tiêu đề. Câu chuyện kể về mười người nhận được cùng 1 bức thư và được mời đến một hòn đảo, các chi tiết trong truyện rất li kì và gây sự tò mò cho người đọc rằng chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, ai là thủ phạm. Khi tôi đọc cuốn sách này, tôi không thể ngừng được. Các tình huống đã lôi kéo tôi vào trong truyện và không thể dứt ra được. Tôi khuyên các bạn nên đọc cuốn sách này, nó thật sự rất hay.”
Mười người da đen nhỏ là một trong những kiệt tác của Agatha. Bộ này không theo lối mòn thông thường là cuộc chiến giữa thám tử và tội phạm mà phơi bày toàn bộ kế hoạch giết người tinh vi và cách những nạn nhân quằn quại tìm lối thoát trong vô vọng. Toàn bộ vụ án được làm dựa theo một bài đồng dao Mười người da đen nhỏ ứng với mười nạn nhân. Họ sẽ dần chết gần như giống hệt theo cách bài đồng dao miêu tả. Quả thực, “Mười người da đen nhỏ” xứng đáng là một trong các tác phẩm trinh thám xuất sắc của Agatha Christie cũng là một tác phẩm trinh thám bạn tuyệt đối nên đọc. Với phần cốt truyện quá hấp dẫn, lôi cuốn, cái kết bất ngờ cùng cách kể chuyện không thể nào xuất sắc hơn, bạn sẽ phải ngả mũ thán phục tài năng của bà.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha |
Tóm tắt & Review Mười người da đen nhỏ (Ten little niggers) của nhà văn Agatha Christie